"Nhưng không phải là..." Tại sao mới chỉ ăn một bữa cơm mà cô đã bị đóng gói đến nhà Hoài Cẩm Nam rồi thế này.
Đến tận khi Tịnh Kỳ đứng trước của nhà Hoài Cẩm Nam cô vẫn chưa hoàn hồn. Nhớ lại mười phút trước khi cô đang bàng hoàng thì người mẹ yêu quý của cô lại quăng cho cô một vấn đề lớn.
"Ba, bác Tịnh chọn ngày không bằng đúng ngày hay chúng ta cho hai đứa về chung một nhà luôn." Mẹ của Hoài Cẩm Nam nói. Ánh mắt như có như không liếc nhìn về phía cô. Không hiểu sao Tịnh Kỳ thấy trong mắt bà ta có một tia khác thường.
"Được, ông bạn ông xem có được không?" Ông nội Hoài nói với ông Tịnh, ông nội của cô đáp lại bằng cái gật đầu vui vẻ.
Do đó bây giờ cô mới có mặt ở Viên Đình Hảo An khu biệt thự dành cho hào môn ở Nam Kinh. Ai sống ở nơi này đều cho thấy địa vị và thân phận của họ không tầm thường.
"Vào thôi."
"Nhưng tôi không có quần áo." Tịnh Kỳ rối rắm, có phải quá vội rồi không? Cô nghiêng đầu nhỏ hi vọng anh có thể cho mình về nhà đêm nay.
"Đồ ở trong." Nói xong liền lôi cô vào trong nhà.
Oa bất ngờ chưa đồ đạc ở biệt thự của cô đã được mang đến đây hơn phân nửa, người hầu đang mang đồ cô lên phòng.
Thấy vậy Tịnh Kỳ liền cảm thán tốc độ của ông nội. Lúc này cô mới có tâm tư quan sát nơi ở mới của mình. Căn nhà có tông màu vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2791960/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.