"Vậy bây giờ hai người còn quen nhau không?" Giản Minh thử mở lời thăm dò.
Ánh mắt Diệp Hoài Thanh dao động, câu trả lời không vào trọng tâm: "Tôi cũng không biết nữa, coi như là còn đang quen đi, nhưng anh ấy vẫn không chịu kết hôn với tôi."
"Do người nhà ảnh phản đối hai người hả? Dẫu gì thì người cách một thế hệ vốn cũng khó mà chấp nhận chuyện đồng tính luyến ái."
"Không phải." Diệp Hoài Thanh bất chợt bật cười đầy mỉa mai: "Có lẽ là vì ly hôn quá phiền phức thôi." Bởi lẽ anh ấy vẫn luôn chờ anh.
Thật ra Diệp Hoài Thanh có phần không hiểu, rốt cuộc thì trong mắt Lâm Trạch Tê cậu là gì đây.
Người yêu? Có người yêu nào mà xem nhau như khách giống bọn họ không, bạn bè của Lâm Trạch Tê có khi còn chẳng biết sự tồn tại của kẻ như cậu đây.
Lam nhan tri kỷ? Thôi đi, xung quanh người nọ thiếu gì trai gái, nếu tính kỹ lại không chừng cậu còn xếp sau cả hai con số kìa.
Bao dưỡng? Nói đùa, căn nhà mà hai người họ đang ở tuy là Lâm Trạch Tê đứng tên nhưng tiền cọc ban đầu là của Diệp Hoài Thanh bỏ ra, hơn nữa cho dù cậu có nghèo đói, có túng thiếu đi chăng nữa cũng chưa từng xin Lâm Trạch Tê một xu cắc bạc nào. Rõ ràng là sống chung với nhau, hai cơ thể đã quấn quýt lấy nhau vô số lần nhưng cả hai lại tính toán rạch ròi còn hơn cả người dưng xa lạ.
Không phải là cậu không nghĩ tới, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thanh-noi-dau/2686242/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.