Liễu Long Đình không hề hoàng mang cầm áo ngủ trên ghế. Lúc mặc quần áo, tiếng gõ cửa dừng lại, sau đó tiếng bước chân khe khẽ truyền vào. Thứ đó đã vào!
Buồng vệ sinh nằm ngay chỗ gần cửa, tiếng bước chân đi ngang qua phòng vệ sinh, tôi có thể nghe rõ mồm một, đó là chân trân đi trên sàn nhà, phát ra tiếng động lúc có lúc không. Tôi sợ tới mức không dám tưởng tượng là thứ quái quỷ gì đi ngang qua cửa phòng vệ sinh. May mà có Liễu Long Đình nhập hồn, chứ không chắc tôi sẽ sợ tới mức không có dũng khí mở cửa.
Mặc quần áo xong, Liễu Long Đình mở cửa ra, tiếng bước chân đã đi vào phòng ngủ. Khi Liễu Long Đình nhìn sang bên đó, một người phụ nữ mặc áo hoa nhí và quần đen đứng bên giường tôi, rướn cổ nhìn vào giường. Có lẽ là vì thấy nệm chăn của tôi đã trải ra rồi nên cô ta thò tay túm lấy, còn cất tiếng “Chít chít chít...” nghe như tiếng thở của động vật, có lẽ là hưng phấn, hoặc là tức giận.
“Quả nhiên mục tiêu của ả là cô.” Liễu Long Đình nói. Nghe thấy câu này, người phụ nữ kia sửng sốt như đang suy nghĩ gì đó, lập tức quay mặt sang nhìn chúng tôi.
Trời đất quỷ thân ơi! Khi ả quay sang, tôi suýt nữa sợ hết hồn! Mặt của thứ này giống y chang lúc con gái chúng tôi chụp ảnh xong cà da, cà đến mức không thấy mặt đâu, giống hệt một tấm bột mì dán trên đầu. Song dù thứ đó không có mắt thì ả cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/206137/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.