Tôi nhất thời sững sờ, tư thế này quá xấu hổ. Tôi vừa đẩy Liễu Long Đình vừa hỏi anh ta: “Mùi... Mùi tanh gì cơ? Anh mau buông tôi ra.”
“Mùi tanh gì à? Đương nhiên là mùi rắn tanh. Cô chê tôi có mùi rắn tanh còn gì?” Liễu Long Đình không để ý tới bàn tay tôi đẩy anh ta ra, mà bắt đầu sờ theo chân tôi. Nước vòi hoa sen xối lên đầu tôi và Liễu Long Đình, làm áo len của tôi cũng bị dính đầy nước.
Tôi vốn định nổi giận, anh ta có ý gì? Cố ý xối ướt tôi hả? Nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên, hơi nước che lấp gương mặt trắng nõn của anh ta, mái tóc ướt nhẹp dán bên tóc mai, ánh mắt mê ly nhìn tôi, vô cùng quyến rũ. Tôi nuốt nước miếng, không dám nhìn chằm chằm đôi mắt mê say của Liễu Long Đình, nhanh chóng dời mặt sang một bên, nói: “Trên người anh không tanh, tôi có gì mà ghét bở?”
“Không ghét bỏ thì cho tôi hôn đi” Nói đến đây, Liễu Long Đình cúi xuống ngậm lấy môi tôi.
Tôi cũng không biết lúc này mình nghĩ gì, giống như bị Liễu Long Đình tẩy não. Khi anh ta nâng chân tôi lên, tôi lại không phản kháng, chỉ muốn mơ màng một hồi. Khi mọi chuyện đã chuẩn bị tốt, bỗng có tiếng chuông cửa vang lên. Tiếng chuông cửa xuyên qua dòng nước ào ào, truyền vào tai tôi, lập tức đánh thức bộ óc bị Liễu Long Đình mê hoặc. Tôi nhìn vẻ mặt đầy dịu dàng của Liễu Long Đình, không khỏi kích động nhặt quần áo ướt sũng lên, nói bên ngoài có người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/206122/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.