<!-- Post Title -->
Chương 4: Thần núi rước dâu
<!-- Book Box -->
Tôi sợ tới mức trái tim sắp nhảy ra ngoài. Nếu không phải Liễu Long Đình nhập hồn thì có lẽ tôi sẽ đứng vững. Chúng tôi cứ thế đối diện nhau mười giây, phụ nữ kia mới như vừa phản ứng kịp, gương mặt đáng sợ bỗng trở nên kích động, hất Lý Quyên muốn trốn vào tường. Liễu Long Đình đương nhiên sẽ không cho cô ta cơ hội, nhanh chóng niệm chú rồi đập tay lên giường, giống như bỏ thêm một lớp xiềng xích cho bức tường. Người phụ nữ kia đụng trúng tường rồi bị bắn yên ngược xuống đất, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định trốn thoát khỏi Liễu Long Đình, không ngừng muốn bò lên tường, móng tay sắc bén cào tường phát ra tiếng động đáng sợ.
Thấy cô ta hoảng hốt như vậy, mấy bóng đen trên tường muốn giữ chặt cô ta, nhưng vô ích. Lực lượng của chúng không thể xuyên qua bức tường bị Liễu Long Đình làm phép, mấy đứa bé cùng người phụ nữ kia bỗng dưng khóc hu hu như con người, chẳng qua không có nước mắt.
Liễu Long Đình nhìn chúng một hồi rồi buông ra thân thể của tôi, nói một câu như đang lẩm bẩm, hoặc là như đang nói với tôi: “Thì ra là bị lưu đày.”
“Bị lưu đày? Nghĩa là sao?” Tôi hỏi Liễu Long Đình. Bởi vì Liễu Long Đình đã rời khỏi người tôi nên tôi cũng không thấy ma nữ cùng mấy hồn ma nhỏ kia, trước mặt tôi vẫn là một căn phòng, nhưng lúc này Lý Quyên đã ngã vào trong chăn.
“Bị lưu đày tức là Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/206115/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.