Bình thường Liễu Long Đình hận không thể giết chết U Quân, nhưng mà vì sao hiện tại anh ấy lại khác thường như vậy.Chẳng qua anh ấy bảo tôi đi ra ngoài, tôi liền theo anh ấy đi ra ngoài. Lúc sau, chúng tôi tới ngoài bên ngoài cửa Cung Ngọc Hư, tôi liền hỏi Liễu Long Đình vì sao lại không giết U Quân?
Phượng Tố Thiên đứng cạnh tôi cũng thấy tò mò, đây là cơ hội ngàn năm có một, chỉ cần giết được U Quân thì ít nhất có thể làm cho Bàn Cổ Oán Linh sẽ có thể ngừng gây sóng gió một thời gian.
Lúc này Liễu Long Đình không quan tâm chút nào, thấy tôi hỏi anh tại sao, liền xoay người lại, nhìn trước ngực của tôi, nói với tôi một câu: “Tôi hiện tại muốn đem Hỗn Độn Chung trong cơ thể em lấy ra để vây chúng.
Trước kia Liễu Long Đình hầu như rất ít khi sử dụng Hỗn Độn Chung, thậm chí còn không tình nguyện lấy ra nữa, nhưng hiện tại anh sử dụng Hỗn Độn Chung ngày càng nhiều, xem ra anh thật sự muốn biết rõ về U Quân và Bàn Cổ Oán Linh.
Nhưng hiện tại tôi không biết Liễu Long Đình muốn gì từ Hỗn Độn Chung, hơn nữa chiếc Hỗn Độn Chung này cũng là của anh ấy, nên tôi gật đầu với anh và bảo anh lại tới lấy đi. Dù sao Hỗn Độn Chung cũng thuộc về anh.
Sau khi được sự đồng ý của tôi, Liễu Long Đình niệm chú, trong chớp mắt một luồng sáng bay ra khỏi cơ thể tôi, ánh sáng này là năng lượng của Hỗn Độn Chung.
Tôi thấy ánh sáng phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269310/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.