Mặc dù tôi không biết tại sao Cô Hoạch Điểu lại ở cùng với Liễu Long Đình, nhưng với chúng tôi mà nói, giờ đây sự xuất hiện của Liễu Long Đình chính là đã cứu U Quân một mạng.
Lúc U Quân nhìn thấy Liễu Long Đình và Cô Hoạch Điểu bay tới thì lập tức dừng vận chuyển sức mạnh trong cơ thể mình, xoay người đi về phía Liễu Long Đình. Nhưng mà lúc này Hỗn Độn Chung trong cơ thể tôi, dưới sự điều khiển của Liễu Long Đình bay ra khỏi cơ thể tôi, ngay lập tức một ánh sáng vàng bay về phía người của U Quân!
U Quân hoàn toàn không kịp né tránh được sức mạnh khổng lồ của Hỗn Độn Chung. Năng lượng khổng lồ này nổ tung U Quân lên chín tầng mây ngay tức khắc, mà bên tai tôi lúc này cũng vang lên tiếng gầm giận dữ của Bàn Cổ Oán Linh: “Phản đồ!”
Nói xong, dường như lúc này cả thế giới yên tĩnh lại, U Quân và Bàn Cổ Oán Linh đều biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại có tôi và Tiên Lăng, còn có cả Cô Hoạch Điểu và Liễu Long Đình nữa.
Tiếng vỗ cánh của Cô Hoạch Điểu trong tai tôi giờ đây bỗng dưng rõ ràng hơn, tôi ngẩng đầu nhìn Cô Hoạch Điểu. Bây giờ nó đã không còn bị Bàn Cổ Oán Linh không chế nữa rồi ư? Tại sao giờ nó lại liên kết với Liễu Long Đình, còn mật báo tin tức cho cả Liễu Long Đình, lẽ nào Liễu Long Đình đã thuần phục cậu ta từ sớm rồi? Hoặc là bản thân cậu ta lạc lối nhưng hối cải, biết bản thân đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269307/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.