“Thứ đó là gì?” Tôi bình tĩnh hỏi U Quân.
Thấy tôi rốt cuộc đã nói chuyện với anh ta, U Quân nhìn tôi cười khinh thường: “Tại sao tôi phải nói cho anh biết? Nhưng mà tôi có thể nói với anh một điều, Liễu Long Đình, nếu anh không nói cho tôi biết Hỗn Độn Chung ở đâu thì hôm nay tôi sẽ lấy mạng Nữ Hi!”
Có vẻ như tôi và Liễu Long Đình đã hoán đổi hoàn toàn thành công. Ngay cả U Quân cũng không hề biết ai mới là Liễu Long Đình, ai mới là Nữ Hi. Tôi không ngờ rằng phương pháp của Liễu Long Đình lại hiệu quả như vậy. Đáng tiếc là giờ nhìn thấy Liễu Long Đình vì tôi mà chịu đau đớn thế kia, trong lòng chợt thương anh ấy vô cùng, Liễu Long Đình vì tôi nên mới ra nông nỗi này.
U Quân chỉ muốn có Hỗn Độn Chung, đương nhiên là tôi không thể đưa nó cho anh ta được. Chỉ cần tôi giao Hỗn Độn Chung ra, chúng tôi sẽ xong đời. Liễu Long Đình vẫn hôn mê, hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình.
Sau khi Phượng Tố Thiên đỡ tôi dậy, tôi bình tĩnh nhìn U Quân bằng ánh mắt khinh thường tôi, nói: “Anh không thả Nữ Hi ra, không sợ tôi sẽ dùng sức mạnh của Hỗn Độn Chung giết chết anh rồi san bằng nơi này sao?”
“Sợ gì chứ? Tôi vẫn còn hai mạng nữa, mà cử gác chuyện này qua một bên. Dù tôi có chết thì sao? Nữ Hi đang bị giam ở đây. Nếu anh thực sự san bằng nơi này thì người chết cùng với tôi chính là Nữ Hi. Vậy thì càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269288/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.