Tôi ngước nhìn Liễu Long Đình, thấy anh ấy đang mang khuôn mặt của chính tôi, tôi nhận ra rằng bây giờ tôi mới chính là Liễu Long Đình. Thế là tôi đứng dậy, ra khỏi giường, không thèm mặc áo khoác, mệt mỏi lê bước đi ra mở cửa cho Hoàng Tam Nương.
Hoàng Tam Nương thấy quần áo tôi xộc xệch, tinh thần lại không được tốt thì liền hỏi tôi đêm qua đã xảy ra chuyện gì, tại sao hôm nay lại thành ra như vậy.
Nhìn thấy ánh mắt đầy quan tâm của Hoàng Tam Nương dành cho mình, tôi lại nghĩ đến việc có lẽ cô ấy đã yêu Liễu Long Đình mất rồi. Tôi không có ác ý với Hoàng Tam Nương, thậm chí còn rất biết ơn cô ấy, nhưng nếu cô ấy thực sự quan tâm đến Liễu Long Đình, thì tôi chắc chắn sẽ không được vui cho lắm. Vậy nên tôi cố ý nói với Hoàng Tam Nương: “Thận của tôi càng ngày càng kém, bị Bạch Tô quấn lấy cả đêm, tôi thật sự không chịu nổi cô ấy.”
Tôi cho rằng không có người phụ nữ nào thích một người đàn ông không tốt “chuyện đó” cả, đặc biệt là một phụ nữ trưởng thành như Hoàng Tam Nương.
Nghe được những lời này, vẻ mặt của Hoàng Tam Nương đột nhiên có chút xấu hổ, nhưng hình như cũng có hơi tức giận. Cô ấy nói nhỏ với tôi: “Vậy tam gia không biết bồi bổ sao?”
Tôi quay người, bảo Hoàng Tam Nương vào phòng cùng với mình rồi nói: “Không bồi bổ nữa, cứ như vậy đi, sau này bỏ đi dục vọng, cũng chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.”
Nói xong, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269284/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.