Mặc dù tôi không tin, nhưng Liễu Long Đình đúng là đã làm, sau khi anh ấy đem trái tim nuốt vào trong bụng, đầu của anh ấy mới bắt đầu dần dần biến thành đầu người. Sau khi Liễu Long Đình ăn xong trái tim này, toàn bộ thân thể Hậu Thổ bắt đầu phai nhạt, sau đó hóa thành một trận gió, biến mất không thấy đâu.
Lúc này tôi đứng một mình ở cửa, tôi không biết có nên đẩy cửa đi vào chất vấn Liễu Long Đình, chất vấn anh ấy vì sao phải đem trái tim của tôi ăn mà không nói cho tôi biết.
Ngay khi tôi do dự, thì tôi thấy Liễu Long Đình ở trong phòng sửa sang lại quần áo, tôi cho rằng anh ấy đã nghĩ ra, hiện tại dù sao cũng là tôi có tật giật mình, phản ứng đầu tiên chính là xoay người muốn đi, bất quá ngay khi tôi vừa xoay người, thì giọng nói của Liễu Long Đình truyền ra từ trong phòng: “Vào đi, đứng ngoài cửa lâu như vậy làm gì.”
Khi tôi nghe Liễu Long Đình nói lời này, cả người nhất thời sửng sốt, anh ấy đang nói tôi sao?
Tôi không nghĩ tới chuyện tôi ở bên ngoài nghe lén, bị anh ấy biết, nhưng quay lại suy nghĩ một chút, anh ấy làm sao có thể không biết, anh ấy lợi hại như vậy, tôi cách anh ấy gần như vậy, anh ấy biết cũng là hợp lý.
Nếu Liễu Long Đình đã biết tôi ở ngoài cửa, tôi cũng mặt dày đẩy cửa ra, đi vào trong phòng, vừa đúng lúc tôi cũng có thể hỏi anh ấy, vì sao phải ăn trái tim tôi?
Khi tôi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269270/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.