Trước đây khi tôi và U Quân tiến và Mê Hồn Lộ, đúng lúc tiến vào đó khung cảnh xung quanh chúng tôi đã thay đổi, đã trở thành hình dáng mà trong lòng chúng tôi ao ước nhất. Nhưng mà bây giờ khi tôi và Phượng Tố Thiên đi vào Mê Hồn Lộ, một lúc sau, chúng tôi cũng trực tiếp xuyên qua vòng tròn sương dày đặc này, từ một đầu khác của Mê Hồn Lộ bay ra ngoài.
Đây là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, có thể là do chúng tôi đã đi nhầm?
Điều đó không thể nào đâu, tiến vào động Hoa Tư, con đường này đến Mê Hồn Lộ nhất định phải đi qua, chúng tôi không thể nào đi nhầm được, và sau khi tôi hỏi Phượng Tố Thiên có phải là Mê Hồn Lộ hay không, Phương Tố Thiên cũng nói phải. Vì trước đây anh ta cũng đã từng đi qua Mê Hồn Lộ, đã từng từ bên trong Mê Hồn Lộ ra ngoài.
Nhưng nếu là Mê Hồn Lộ, tại sao chúng tôi không thấy Phù Kinh Dương ở bên trong đó, đồng thời chúng tôi hoàn toàn chưa từng cảm nhận được đây là Mê Hồn Lộ, một chút ảnh hưởng của nó đối với chúng tôi cũng không có. Nếu chưa trải qua chuyện này một lần, tôi không biết Mê Hồn Lộ này nguy hiểm đến mức nào.
Nhưng khi tôi nghĩ tới nó, trong một lúc tôi chợt có chút phản ứng lại, Mê Hồn Lộ này có thể chính là mê hoặc trong lòng của người có chấp niệm. Trong lòng tôi và Phượng Tố Thiên đều đã không có chấp niệm, đó là lí do mà Mê Hồn Lộ hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269251/chuong-808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.