Nhìn bộ dạng điên cuồng của Liễu Liệt Vân vào lúc này, thật ra lúc này tôi cũng có chút sợ hãi cô ta, bởi vì khi tôi còn ở tại U Minh Cung, Phù Kinh Dương đã nói với tôi rằng Liễu Liệt Vân đã từ trong cổng địa ngục chui ra, năng lực của cô ta quả rất lớn, nếu chúng tôi thật sự muốn đấu với cô ta, tôi và Liễu Long Đình lại phải ít để ý bọn nhỏ, tôi e rằng thật sự không thể đánh bại Liễu Liệt Vân!
“Vậy thì thử xem.’’ Liễu Long Đình trực tiếp nâng kiếm trong tay lên chỉ về phía Liễu Liệt Vân, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.
Mặc dù lúc này Liễu Liệt Vân giống như người mất trí, nhưng khi nhìn thấy Liễu Long Đình cầm kiếm chỉ vào mình, trong miệng lại không ngừng phát ra tiếng gầm rú, cái đầu dị dạng bị đầu rắn bên cạnh bóp chặt, có chút quỷ quyệt, cô ta nghiêng đầu nhìn chằm chằm Liễu Long Đình: “Chẳng lẽ, tình cảm chị em trăm vạn năm giữa chúng ta thật sự đã kết thúc rồi sao?”
“Lúc này, nói cái này là có ý gì?” Liễu Long Đình hỏi ngược lại Liễu Liệt Vân.
Liễu Liệt Vân nghe xong liền mỉm cười, cũng không tiếp tục trả lời Liễu Long Đình mà quay đầu nhìn tôi: “Cô có hạnh phúc không? Cô đã cướp đi tất cả của tôi. Nhân gian này thật sự rất bất công. Bây giờ, tại sao tôi không trừng phạt cô chứ, một người phụ nữ chết tiệt, cô nên xuống mười tám tầng địa ngục và vĩnh viễn không được siêu sinh!”
Vào lúc này, tôi thậm chí không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269184/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.