Đây là lần đầu tiên tôi và Cô Hoạch Điểu nói chuyện riêng với nhau, sau khi nghe tôi nói những lời này Cô Hoạch Điểu có chút căng thẳng, hỏi tôi rằng có chuyện gì mà không thể nói trước mặt mọi người vậy?
Chuyện này thật đúng là không thể nói trước mặt mọi người, tôi muốn hỏi rõ ràng ngày đó Phong Đô đại đế gọi một mình cậu ta đến để nói những gì? Nếu quả thật là liên quan tới tôi, tôi muốn biết Phong Đô đại đế có ý gì đối với tôi, như vậy sẽ có lợi cho chúng tôi khi đi thỉnh cầu anh ta, tôi đã tính toán kỹ càng tỉ lệ thành công của chúng tôi là bao nhiêu, dù sao để Phong Đô đại đế đi trấn thủ địa ngục trên núi Vân Hải là chuyện khiến anh ta không thể đồng ý dễ dàng.
“Tôi gọi cậu ra thì cậu ra đi, sao lại nhiều lời như vậy chứ.”
Tôi nói xong cũng trực tiếp đi theo Liễu Long Đình nói với anh ấy một câu, sau đó đi ra khỏi phòng. Cô Hoạch Điểu từ phía sau của tôi đi tới, trên đường luôn miệng hỏi tôi có chuyện gì vậy? Lần này không dễ dàng gì mới trở về được, vậy mà không cho cậu ta nghỉ ngơi một chút.
Đi đến chỗ cách nhà họ Liễu một khoảng khá xa, tôi xác định rằng mấy người Liễu Long Đình đã nghe không được lời tôi nói, liền dừng bước, xoay người nói: “Ngày đó Phong Đô đại đế nói gì với cậu?”
“Lúc nào? Nói cái gì?” Cô Hoạch Điểu giả bộ như là không biết gì, trả lời tôi.
“Cậu đừng có giả vờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269127/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.