Dù sao Long Đằng vẫn còn nhỏ, lỡ bản thân bị bắt gặp đang làm loại chuyện như thế này, thì xấu hổ không để đâu cho hết. Về sau chúng tôi vẫn phải chung sống với nhau mà.
Thoắt thấy dù nhanh cỡ nào đều không qua mắt khỏi Long Đằng đã đứng lù lù ở kia rồi, dù sao trên người vẫn còn đồ lót, không nhìn thấy bộ phận nào nguy hiểm, vì vậy tôi giả vờ bộ dáng nửa ngồi nửa nằm, ra hiệu Long Đình che chân lại giúp tôi.
Liễu Long Đình nhìn thấy tôi biến sắc trong tích tắc, còn tưởng gặp chuyện gì, từ dưới đất đứng dậy nhìn thấy Long Đằng đi tới, lông mày tự động nhíu chặt lại. Anh đường đường là anh ba của Long Đàng, giả sử như ở nhà họ Liễu xấu hổ quá còn có thể lên Thiên Đình mà trốn. Cơ mà Liễu Long Đình con người này, dù xấu hổ đến đâu cũng nhất quyết phải ở lại chăm sóc Long Đằng cùng Kiều Nhi. Thế nên anh ấy ngay lập tức hiểu ý của tôi, duỗi tay ra ấn vào chân tới lượt tôi liền hô khẩu hiệu.
Tư thế kỳ quái của chúng tôi khiến Long Đằng đứng hình ngay tắp lự. Thằng bé đứng sau tôi và Liễu Long Đình, trố mắt nhìn chúng tôi, hỏi: “Anh ba, chị Tiểu Bạch, hai người đang làm gì vậy?”
Tôi ngoảnh đầu lại, nhìn Long Đằng cười hề hề, nói với cậu ấy chúng tôi đang tập thể dục, chị Tiểu Bạch của cậu là đang giảm cân đó, sau đấy liền hỏi Long Đằng có chuyện gì đến chúng tôi.
“Chuyện là anh Hư lúc sáng đã thấy một bức thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269112/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.