Chương trước
Chương sau
Đều là dây dưa không rõ ràng, nhưng Liễu Long Đình nói với tôi lời này, tôi cũng không cảm thấy thống khổ, giờ khắc này chính là cảm động cùng vui vẻ, nhưng nếu đổi lại là U Quân nói với tôi lời này, chỉ sợ tôi đối với anh ta căm hận sẽ càng ngày càng sâu hơn mà thôi.
Tình yêu là thiên đường, không phải, tình yêu là địa ngục.
Chỉ là cũng may hiện tại tất cả đều đã qua rồi, tôi cùng Liễu Long Đình dường như lại trở về lúc trước khi chúng tôi mới bắt đầu, hơn nữa bởi vì có ký ức trước kia mà chúng tôi càng trở nên hiểu rõ đối phương hơn.
Chỉ là tuy rằng tôi và anh đã tốt hơn rồi, nhưng lúc sắp về nhà, tôi bảo anh buông tôi xuống, anh vẫn luôn ôm tôi cả một đường không ngại mệt mỏi, nhưng đều sắp về tới nhà rồi, để cho bọn Hư nhìn thấy ít nhiều sẽ có chút ảnh hưởng không tốt.
Nhưng Liễu Long Đình lại không để ý những thứ này, bướng bỉnh nói với tôi tất cả mọi người đều là người nhà của mình, nhìn thấy thì cho họ nhìn, Không có vấn đề gì lớn lao cả.
Phát hiện người này so với trước đây càng thêm không biết xấu hổ, thế nên ở ngoài cửa tranh cãi với anh, nói với anh có thể khiêm tốn một chút hay không?
Dù sao lúc trước chúng tôi cũng không để ý tới đối phương, hiện tại bỗng nhiên ôm nhau trở về, anh không sợ hai người Kiều Nhi và Long Đằng không tiếp nhận được sao?
Coi như là đi theo Liễu Long Đình náo loạn ầm ĩ đến những lời vô dụng này, tôi đều cảm thấy trong lòng cực kỳ thỏa mãn, tựa như cùng anh nói bất kỳ một câu nào, cho dù là không ốm mà rên, hay nói chuyện linh tinh đều vui vẻ lạ thường.
Liễu Long Đình dứt khoát tranh giành với tôi, đoán chắc là thanh âm của chúng tôi quá lớn, ầm ĩ đến bọn họ, chúng tôi còn chưa đi vào đã nghe thấy âm thanh mở cửa.
Long Đằng ra mở cửa, thấy Liễu Long Đinh ôm tôi đứng ngoài cửa, hai con mắt nhỏ gắt gao trừng mắt nhìn chúng tôi, cậu bé giống như nhìn thấy chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.
Kiều Nhi và Cô Hoạch Điểu cũng nghe thấy tiếng chạy tới, thấy tôi và Liễu Long Đình nhanh chóng làm hòa như ban đầu, ánh mắt nhìn chúng tôi đều tràn ngập vẻ khó tin, tôi cũng vội vàng bảo mọi người vào trong phòng, nói ăn cơm thôi.
Sau khi tôi và Liễu Long Đình làm hòa Cô Hoạch Điểu nói chuyện với tôi đều đàng hoàng, đứng dậy nói cho tôi biết, tôi hiện tại cùng Liễu Long Đình ở cùng một chỗ, vậy quả thực coi như là hai kẻ mạnh kết hợp, về sau còn có chuyện gì có thể làm khó được chúng tôi chứ?
Cậu ta chỉ cần đi theo cả hai chúng tôi.
Tu tiên từ yêu thú biến thành thần thú, đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tôi không có chút hứng thú nào đối với những lời Cô Hoạch Điểu nịnh nọt, lúc cậu ta nói đến chuyện này, cũng không biết là do tôi quá hồi hộp hay là bởi vì nguyên nhân gì, tôi luôn nhớ tới U Quân vẫn chưa chết, hơn nữa tung tích còn không rõ. Tôi cũng không thể tin được sau này anh ta sẽ trầm tĩnh như vậy, năng lực sinh tồn của anh ta thật sự ngoan cường, hơn nữa vì đạt được mục đích mà không chừa thủ đoạn nào, lần này anh ta bị chúng tôi đánh bại chắc chắn sẽ không cứ để yên mà từ bỏ ý đồ.
Trên bàn cơm chúng tôi cũng không ăn quá nhiều, dù sao thì Cô Hoạch Điểu làm đồ ăn quá khó ăn, tất cả mọi người ăn xong trò chuyện một lúc, sau đó tất cả đều đi ngủ, tôi đi vào phòng tắm tắm rửa qua.
Từ sau khi tôi dùng thuốc mỡ dưỡng nhan Thần Tú tặng cho tôi, da chết trên người tôi dần dần rụng ra, đến hôm nay đều đã lột sạch, nhìn bộ dạng hiện tại của tôi giống như con rắn lột da, lớp da cũ rụng xuống thì lớp da mới lập tức xuất hiện, hơn nữa lớp da thịt này sau khi dùng thuốc mỡ dưỡng nhan thì vô cùng mềm mại, vừa thơm vừa mịn, cộng thêm bản thân tôi có dáng người hơi có da có thịt, ngay cả bản thân tôi nhìn thân thể mình còn có chút nhịn không được mà muốn chính mình. Liễu Long Đình cũng thật là, chúng tôi đều ở cùng một chỗ, anh ấy cũng không nói muốn cùng ngủ với tôi.
Đối với việc không hài lòng nhu cầu dục vọng của anh làm cho tôi cảm thấy chính mình chính là một cô gái phóng khoáng, ngẫm lại tôi không thể như vậy được, tôi tốt xấu gì cũng là thần tiên, làm sao có thể trầm mê trong dục vọng được, chỉ là tôi đối với Liễu Long Đình chấp niệm đặc biệt sâu, khi tôi ở bên anh, tôi vẫn luôn muốn anh.
Chỉ là sau khi chúng tôi ăn cơm xong, Liễu Long Đình cũng không chủ động nói với tôi, tôi cũng không có khả năng chủ động đi tìm anh, như vậy quá thẳng thắn rồi.
Sau khi tắm xong từ phòng tắm trở về, chuẩn bị vào phòng, lúc mới lên giường cảm thấy trên giường cực kỳ ấm áp, một con rắn trắng nho nhỏ bỗng nhiên từ trong chăn của tôi thò đầu chui ra, cái đầu tiếp theo nhất thời biến thành bộ dáng của Liễu Long Đình, đưa tay kéo tôi lên giường, cả người tôi được đặt ở trên người của Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình bỗng nhiên xuất hiện trong phòng tôi, tôi nhất thời có chút giật mình, hỏi anh đến đây có chuyện gì sao?
Mặc dù tôi biết anh ấy đến đây để làm gì nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh ấy.
Liễu Long Đình bây giờ đang để tôi nằm trên chăn, nghe tôi hỏi anh ấy những lời như vậy cũng không kiêng kỵ nói với tôi: “Không làm gì cả, chỉ muốn em thôi.’’
Tuy rằng lời này cũng giống như lời trong lòng tôi, nhưng bề ngoài tôi vẫn phải giả vờ bình tĩnh, vốn định giống như mấy cô gái trên tivi làm nũng với nam chính đánh nhẹ lên người Liễu Long Đình một quyền, sau đó mắng một câu Liễu Long Đình anh thật đáng ghét. Nhưng không đợi tôi nói ra, Liễu Long Đình trực tiếp xoay người kéo tôi vẫn còn đang đi dép kéo lên giường.
Sau khi biến thành người, trên người cái gì cũng không mặc, toàn thân da thịt cơ bắp trắng trẻo, anh nghiêng nửa người đè lên tôi, một bên vùi mặt vào ngực tôi dùng sức hô hấp, một bên duỗi tay cởi giày của tôi ra, trực tiếp ôm lấy tôi đặt dưới thân anh, tham lam ngửi mùi hương trên người tôi: “Em thật sự muốn tôi chết trong hương thơm này mà, tôi không nhịn được muốn ăn hết toàn bộ em đến xương cũng không còn.’’
Anh căn bản cũng không đợi tôi nói chuyện, nhanh chóng tắt đèn, trên dưới cái người tôi trong nháy mắt giống như bị lửa bao vây vậy.
Chuyện hạnh phúc và thoải mái nhất trên thế giới này, chỉ sợ chính là được đè trên người là người mình yêu, hơn nữa hạnh phúc giữa những người yêu nhau đều là từ trên người mình cho nhau, là hy vọng đối phương có thể thoải mái thỏa mãn một chút. Hơn nữa cảm giác ở bên Liễu Long Đình và U Quân hoàn toàn khác nhau, tôi chán ghét U Quân, cho nên cho dù là U Quân ở trên người tôi cố gắng như thế nào, muốn nhìn thấy biểu tình điên cuồng của tôi vì anh ta, cho nên tôi càng không nhịn được thích những động tác của anh hơn.
Cảm giác bên ngoài kích thích giống như bị lửa đốt cháy, da bị cháy đen, phải thét chói tai để giảm bớt thống khổ, mà tinh thần của Liễu Long Đình lại cực kỳ vui vẻ, cho dù chỉ nhẹ nhàng hôn cũng đốt cháy lòng tôi, khiến tôi khó có thể quên.
Có lẽ chúng tôi đã lâu không ở bên nhau, cho nên lần này đặc biệt dài, buổi sáng ngoài cửa sổ còn lẫn vào khí lạnh và ánh sáng mặt trời chiếu vào căn phòng, tôi cảm giác mệt muốn lả đi, từ trên người Liễu Long Đinh lăn xuống, chuẩn bị rời giường mặc quần áo, hỏi anh sao lại thích tôi ở trên như vậy?
Có vẻ như từ khi bắt đầu, tôi thấy anh ấy đã đặc biệt thích tư thế này rồi?
Lúc tôi hỏi Liễu Long Đình câu này, trong giọng nói dường như có ý kiến rất lớn, nhưng Liễu Long Đình nghe thấy giọng điệu bất mãn của tôi cũng không để ý, mà lại hỏi ngược lại tôi một câu: “Sao vậy, lúc trước không phải em rất thích sao? Em ở phía trên nhìn xuống tôi, không có cảm giác cả người tôi là của em à?’’
Cũng không biết Liễu Long Đình đang tìm lý do không chính đáng gì, tôi vừa định bác bỏ lời của anh, nhưng lời còn chưa kịp nói ra, Liễu Long Đình lại duỗi tay kéo tôi vào trong ngực anh, nói với tôi: “Nếu nói chán, vậy chúng ta sẽ đổi một chút.”
Bây giờ đã là bình minh rồi, tôi nói với Liễu Long Đình phải lập tức rời giường, không có thời gian tiếp tục, nhưng lúc này tôi căn bản chịu không nổi Liễu Long Đình dây dưa, thế nên để cho anh làm thêm một lần nữa.
Lúc chúng tôi đứng dậy lần nữa cũng đã sắp đến giữa trưa rồi, dù sao nhà họ Liễu còn có người ngoài, tôi bảo Liễu Long Đình trở lại phòng của anh trước, nếu để cho bọn Hư nhìn thấy chúng tôi ở cùng một chỗ lâu như vậy, nhất định sẽ suy nghĩ lung tung cho mà xem.
Liễu Long Đình chống đầu nhìn bộ dáng nhát gan như chuột của tôi, hỏi tôi nói lung tung thì thế nào? Chẳng lẽ sau này chúng tôi còn phải đuổi họ đi?
Đuổi Cô Hoạch Điểu đi ngược lại không có gì để nói, nhưng nếu đuổi Hư đi, Kiều Nhi sẽ là người đầu tiên cùng náo loạn ầm ĩ với Liễu Long Đình.
Nhìn bộ dáng da mặt dày của Liễu Long Đình, tôi thật sự lười nói nhảm với anh nhiều hơn nữa, sớm biết vậy tôi tránh anh đi một chút, miễn cho đáp ứng anh rồi anh lại lập tức lộ ra nguyên hình.
Chỉ là Liễu Long Đình cùng tôi cũng chỉ ngoài miệng nói vậy thôi, lúc chúng tôi rời giường, anh cũng hơi tránh né nghi ngờ, trở về phòng anh, nhưng ngay sau khi Liễu Long Đình vừa đi, vừa lúc tôi đang mặc quần áo thì trong phòng tôi bỗng nhiên hiện ra vào một đạo khí tức, chỉ thấy Lạc Thần lúc này chuẩn bị tiến vào!
Tôi còn chưa mặc quần áo xong, bảo Lạc Thần nhanh chóng đi ra ngoài, chuyện gì mà lại kinh ngạc hoảng hốt như vậy, mà Lạc Thần lúc này giống như thật sự gặp phải chuyện gì đó, căn bản không để ý tôi nói cái gì với anh ta, nửa quỳ trước mặt tôi, nói với tôi: “Hi Hoàng, địa ngục, không, là toàn bộ Minh giới bị một sức mạnh thần bí phong ấn toàn bộ vong hồn trên nhân gian điều không thể tiến vào âm phủ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.