Lúc nói ra lời này, tôi cũng có chút ngượng ngùng. Đã rất lâu rồi tôi không thường nói chuyện cùng Liễu Long Đình nữa, từ khoảng thời gian trước sau khi tôi lấy U Quân, anh ấy đã cự tuyệt tôi, đến bây giờ lại đột nhiên đối xử tốt với tôi thật khiến tôi không thể nào nhìn ra được anh ấy rốt cuộc là muốn làm cái gì? Tôi rất muốn hỏi anh ấy, nếu như lúc đầu anh ấy có thể dùng giọng điệu nhẹ nhàng như này mà đối xử tốt với tôi một chút, tôi đã không ngã vào vòng tay của U Quân để rồi sa đọa nhanh như thế rồi.
Thế nhưng, dựa trên tính cách của U Quân mà nói, cho dù tôi không bằng lòng ở cùng với anh ta như thế nào đi nữa, anh ta cũng sẽ dốc sức dùng đủ trăm phương ngàn kế ép buộc tôi phải ở bên cạnh anh ta. Thứ mà anh ta mong muốn có được thì nhất định sẽ không tiếc mọi thủ đoạn mà đoạt lấy. Cho dù từ đầu tới cuối tôi không bằng lòng thì đã làm sao? Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, kết cục của tôi bây giờ cũng giống hệt như thế.
Lúc tôi ngồi dậy tựa vào giường trả lời Liễu Long Đình, người kia cũng đã múc xong chén thuốc, tay bưng thuốc qua tới ngồi bên giường của tôi. Anh ấy thoáng nhìn qua sắc mặt của tôi, sau đó giống như rất hài lòng lại nói với tôi: “Em tỉnh lại là tốt rồi, tôi còn sợ em mất máu nhiều quá sẽ không tỉnh lại. Cũng may là có tiểu yêu và tiểu tiên trong núi Trường Bạch biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269071/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.