Phạt thì cũng đã phạt, phải lấy lòng cũng đã lấy lòng, U Quân còn muốn làm cái gì với tôi chứ?
Dù sao nơi này cũng là thiên giới, tôi lại còn là Hi Hoàng nên sau khi U Quân ra lệnh, những binh lính do U Quân gọi đến nhất thời không dám tiến lên bắt tôi.
“Vì sao lại muốn bắt tôi vào ngục giam?” Tôi ngẩng đầu hỏi U Quân, ánh mắt lạnh như băng.
U Quân dường như đoán được tôi sẽ hỏi anh ta cho nên anh ta không ngần ngại trả lời tôi: “Bởi vì em không hề sợ tôi, tôi phải nhốt cho đến khi em sợ, nhốt đến khi em trở nên ngoan ngoãn thì mới thôi.”
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Tôi hỏi lại U Quân.
Lúc này U Quân nhìn tôi cười lạnh, giơ tay nắm lấy cổ của một tiên binh cạnh đấy, toàn bộ tinh khí nháy mắt bị hút ra khỏi đầu người đó, thiên binh kia chỉ trong chớp mắt đã biến thành tro bụi.
“Nếu em không đồng ý, tôi sẽ giết từng người trong đám tiên nhân này, giết cho đến khi em đồng ý mới thôi.”
Hành động này của U Quân làm tôi và các tướng sĩ xung quanh sợ đến ngây người, họ cuống quýt đem tôi bảo vệ lui về phía sau, mà tôi cũng không nghĩ đến là lần này trở về U Quân dám ra tay sát hại những tiên binh trên trời một cách lộ liễu đến thế.
“Sao vậy? Chẳng lẽ em muốn hôm nay toàn bộ binh lính ở đây phải đánh đổi tính mạng vì sự tùy hứng của em hay sao?” U Quân cười hỏi tôi lần nữa, mà ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269062/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.