Bóng dáng của cô gái này cũng chỉ là một tầng sương mù, chỉ có thể từ dáng người mảnh khảnh của cô ta và làn váy trắng bồng bềnh như sương, mới có thể nhìn ra được cô ta là phụ nữ, lúc này trong tay của cô gái này đang cầm cái roi mà tôi đánh về phía người U Quân, cũng không nhúc nhích, cứ như vậy đứng lẳng lặng ở bên cạnh U Quân.
Tôi đã giam Liễu Liệt Vân và U Quân cùng một chỗ, cô gái này không phải chính là Liễu Liệt Vân đó chứ?
Ý nghĩ này chỉ vừa mới hiện lên trong đầu không quá ba giây, lập tức bị tôi bác bỏ, Liễu Liệt Vân dù sao cũng là Đế Hậu, nhưng pháp lực của cô ta cũng không có vì năng lực của cô ta mà tăng lên, một roi này của tôi cô ta sẽ không có cách nào tiếp nhận nổi.
Trong lúc tôi vẫn đang nghĩ cô gái này là ai thì lúc này U Quân đã nâng mặt lên nhìn về phía tôi, đôi mắt mang vẻ điềm tĩnh đến khinh thường nhìn tôi chằm chằm, thần sắc vẫn như ban nãy, khóe miệng còn nở một nụ cười. Đồng thời vào lúc này, vết thương trên người anh ta vừa bị đánh cũng khép lại với tốc độ kinh người, những vết máu chảy ra ngoài kia cũng theo miệng vết thương của anh ta chảy ngược vào trong, căn bản không tới một phút thì U Quân đã khôi phục lại là được dáng vẻ ban đầu, khuôn mặt trắng nõn, cánh môi gợi cảm, mái tóc đen nhánh như thác nước rũ xuống trên vai của anh ta, đen bóng lại vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1269053/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.