Chương trước
Chương sau
Tôi cũng không vội nói với U Quân việc thả Liễu Long Đình ra. U Quân vẫn là có tình cảm với tôi, sau khi đến chỗ tôi anh ta cũng không vội quay về, nói với tôi mấy ngày này anh ta sẽ ở đây cùng tôi, chờ khi tôi vui lên rồi anh ta mới quay về Cửu Trùng Thiên.
Nếu như không có tất cả những chuyện xảy ra từ trước đến nay, hoặc là U Quân trong sáng như thế dù chỉ một chút thì anh ta đối xử với tôi thế này, tôi hẳn sẽ cảm động. Không chỉ là tôi, bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ cảm động bởi anh ta.
Đáng tiếc thay, U Quân không phải loại người có thể khiến người ta hoàn toàn yên tâm, những tâm tư sâu trong lòng anh ta, e là ngoài chính anh ta ra thì không ai biết được. Tôi không thể lại vì một người tôi không thể nắm chắc mà cho đi tình cảm của mình.
Buổi tối U Quân ngủ cùng tôi, vốn dĩ tôi muốn bảo Liễu Liệt Vân qua đây, dù sao tôi đã quyết định sẽ không phát sinh bất cứ quan hệ nào với U Quân nữa, thật sự tôi sẽ không để điều đó xảy ra. Có điều lúc tôi đang nói thêm vài câu với U Quân, tôi lại biểu hiện ra sự đau lòng, đồng thời cũng không phát hiện ra U Quân có ý muốn tôi. Lúc này, dù cho là anh ta muốn, tôi cũng có thể nắm chắc việc ngăn cản anh ta.
Vì thế trong lòng tôi cũng nhẹ nhõm một ít, cũng không có phiền toái Liễu Liệt Vân ngàn dặm xa xôi chạy đến đây. Buổi tối lúc đang nghỉ ngơi, tôi và U Quân nằm chung một giường. Hôm nay pháp lực trong người tôi cũng rất mạnh, nhưng vì để khiến U Quân tin tưởng là tôi thật sự đã bỏ đi đứa bé rồi, nên dù đang nằm trên giường, mặt tôi cũng tràn ngập buồn bã, đến lời nói cũng ít đi. Đồng thời vì để biểu hiện ra sự ỷ lại với U Quân, từ khi lên giường đến giờ đã nằm rất lâu, tôi vẫn luôn nghiêng người ôm lấy U Quân, mặt chôn ở hõm cổ anh ta. Bởi vì mặt tôi vẫn luôn dán trên da thịt có chút lạnh lẽo của U Quân, mùi thơm nhàn nhạt phảng phất trên người anh ta chậm rãi xông vào trong hơi thở tôi.
“Vu.” Tôi gọi U Quân một tiếng.
Tôi rất ít khi gọi anh ta, lúc này tên anh ta phát ra từ trong miệng tôi liền làm tôi cảm thấy có chút không quen.
U Quân vừa nãy thấy tôi tâm trạng không tốt cũng không nói chuyện quấy rầy tôi, bây giờ nghe tôi đột nhiên gọi tên anh ta nên cúi đầu xuống hỏi tôi làm sao vậy.
Lúc này U Quân đang mặc áo trong màu trắng, lúc anh ta cúi đầu xuống thì đưa tay vuốt lên mặt tôi. Thấy ánh mắt U Quân nhìn tôi lúc này vừa dịu dàng vừa có chút thương xót, tôi nhân lúc này mà hỏi anh ta: “Anh sẽ vẫn luôn yêu tôi chứ?”
Nghe tôi hỏi như vậy, U Quân nháy mắt cười lên một tiếng, nói với tôi: “Em ngốc sao, không yêu em thì anh cưới em làm gì? Anh đợi em lâu như thế, sao có thể không yêu cho được?”
“Vậy anh thề với tôi đi, anh thật sự vẫn luôn yêu tôi.”
Tôi đầy vẻ không cam tâm, trông như sợ rằng U Quân sẽ rời bỏ mình, để U Quân tưởng rằng tôi sảy thai rồi, sau này sẽ một lòng một dạ theo anh ta. Dù sao trước đây tôi và Liễu Long Đình cũng tan tan hợp hợp nhiều lần như vậy, đối với lòng dạ đàn ông tôi vẫn có chút nắm chắc.
“Được, anh thề với trời, sau này sẽ luôn yêu em, nếu không sẽ chết không được tử tế…”
U Quân nói đến câu cuối cùng, tôi liền vội vàng đưa tay ngăn kín hai phiến môi mềm mại của anh ta, ra vẻ quan tâm mà nói với anh ta, không thể nói những chuyện đó, nếu như anh ta chết thì tôi sẽ trở thành quả phụ.
Thoáng chốc U Quân nghe được lời này của tôi làm cho vui vẻ, anh ta nói với tôi rằng sao có thể, anh ta nhất định sẽ không để tôi trở thành quả phụ.
“Vậy sau này anh sẽ nghe lời tôi sao?”
Nhân lúc U Quân đang vui, tôi lại tranh thủ hỏi anh ta một câu. Lúc anh ta đang vui mà ngấm ngầm truyền thụ một chút suy nghĩ, còn U Quân quả thực là vui đến có chút quên hết tất cả, anh ta xoay người một cái liền ép lên người tôi, cúi đầu đối mặt với tôi. Anh ta nhìn chằm chằm tôi hồi lâu, sau đó hôn mạnh một cái lên môi tôi, kề sát bên tai tôi nói: “Chờ đến khi em mang thai con của anh, anh sẽ nghe lời em hết.”
Khi U Quân khi nói những lời này đều thổi khí vào tai tôi, đồng thời khi anh ta đang nói, bàn tay cũng thăm dò tiến vào trong quần áo tôi, sờ soạng hướng lên eo.
Sắc mặt tôi hơi cứng lại, trong lòng thầm mắng U Quân một câu. Anh ta xem tôi là cái gì chứ, tôi vừa mới nói với anh ta tôi đã bỏ đi đứa con trong bụng, bây giờ anh ta liền muốn tôi mang thai con của anh ta? Cái này giống như là bản năng của động vật, làm tôi lại nghĩ đến chuyện trong cơ thể anh ta cất giấu vài người anh em buồn nôn xấu xí, dạ dày lập tức cuộn trào một trận.
Nhìn bộ dạng muốn tôi ngay bây giờ của U Quân, tôi nghĩ Liễu Liệt Vân vẫn chưa dùng hết công lực à, sao vẫn chưa nghiền ép sạch sẽ U Quân đi?
Nghe thấy U Quân nói với tôi những lời này, tôi liền không giả vờ tình nồng ý mặn được nữa, tức giận gạt tay U Quân đang để trên eo mình ra, bất mãn nói với anh là rằng tôi vì anh ta mà bỏ đi cốt nhục thân sinh của mình, anh ta không thể thương xót tôi một chút sao? Lúc này rồi còn muốn làm chuyện này với tôi! Nói xong tôi liền không để ý đến anh ta nữa!
Phỏng chừng là vừa rồi U Quân thấy tôi nói yêu anh ta như vậy, tưởng rằng tâm trạng tôi đã hồi phục lại rồi, bây giờ lại thấy tôi tức giận với anh ta, nhất thời có chút lờ mờ, hỏi tôi sao lại giận rồi? Vừa rồi không phải dạng tốt đẹp sao? Nếu tôi không muốn làm thì không làm nữa, bảo tôi đừng không vui nữa.
Xem ra đàn ông trong thiên hạ đều giống nhau, dù cho là U Quân được coi là thông minh lợi hại cũng không biết phụ nữ sao lại vô duyên vô cớ giận dỗi. Sau khi U Quân dỗ tôi một lúc, thấy tôi không có phản ứng gì thì cũng không nói gì nữa, anh ta nằm xuống sau lưng tôi, nghiêng người ôm lấy tôi, bảo tôi nghỉ ngơi cho tốt.
Hai ngày nay U Quân vẫn luôn ở Thiên Đình cùng tôi. Tôi nhớ đến lúc ở lao ngục, Liễu Long Đình có nói với tôi rằng U Quân đã thả xuống nhân gian một số lượng lớn yêu tà, anh ta làm vậy rốt cuộc là có ý gì? Sau khi khôi phục lại hòa bình, anh ta lại phái yêu tà đi phá vỡ sự hòa bình đó, như vậy là vì sao? Tuy nhiên tôi lại không thể hỏi, mấy ngày này tôi vẫn luôn ở Thiên Đình, đồng thời chuyện này U Quân bí mật làm, nếu như tôi hỏi, anh ta lập tức sẽ hoài nghi tôi đang giám thị anh ta. Tôi không ngu ngốc mà làm bại lộ mục đích của mình nhanh như thế.
Mặc dù cái tốt là Lạc Thần đã đi động viên thần thánh yêu tà dưới mặt đất và thượng tiên trên trời trảm yêu trừ ma ở nhân gian. Nếu U Quân đã bí mật thả xuống thì hẳn là số lượng cũng không nhiều, tạm thời sẽ không gây náo loạn gì.
Kỳ hạn ba ngày mà Liễu Long Đình cho tôi đã sắp đến. Mấy ngày nay tôi vẫn không nghĩ ra cách gì thích hợp có thể khiến U Quân thả Liễu Long Đình ra, mà lại không để anh ta nghi ngờ tôi. Dù sao việc này cũng quá khó, Liễu Long Đình là bạn trai cũ của tôi, U Quân có tính đa nghi rất nặng, rốt cuộc tôi phải làm sao đây?
Buổi sáng ngày thứ ba, một tên binh tướng thông báo ở Cửu Trùng Thiên vội vàng xông đến. Binh tướng kia bí mật bẩm báo cho U Quân một số chuyện, đồng thời nhìn dáng vẻ U Quân nhíu chặt lông mày, chuyện này chắc hẳn là rất nghiêm trọng.
Quả nhiên, sau khi U Quân nghe bẩm báo xong liên, quay người nói với tôi rằng anh ta phải quay về Cửu Trùng Thiên có chút chuyện gấp, nếu quay lại với tôi thì phải đến buổi tối.
Tôi cũng không hỏi U Quân là chuyện gì, bảo anh ta đi đi. Ngược lại U Quân lại quan tâm đến tâm trạng của tôi, thấy tôi từ hôm trước giận anh ta đến bây giờ sắc mặt đều không có tốt lên, vì thế lúc sắp đi đi lại nói khi anh ta đến Cửu Trùng Thiên sẽ bảo Liễu Liệt Vân đến với tôi, nói tôi chờ anh ta, tối nay anh ta sẽ quay lại.
Tôi không biết là chuyện gì khiến cho U Quân vội vội vàng vàng trở về như vậy, vốn dĩ muốn ngăn anh ta bảo Liễu Liệt Vân đến đây, nhưng U Quân sau khi quyết định xong thì đi mất. Mặc dù tôi và Liễu Liệt Vân là quan hệ hợp tác, nhưng sau khi Liễu Long Đình đoán được suy nghĩ của tôi, không nghi ngờ gì Liễu Liệt Vân chính là một nội ứng Liễu Long Đình sắp đặt ở bên cạnh tôi, lúc nào cũng có thể biết được tin tức của tôi. Liễu Long Đình bị nhốt trong ngục, lại biết được nhiều chuyện bí mật của tôi như vậy, việc này trừ khi Liễu Liệt Vân nói với anh ta, anh ta vốn dĩ sẽ không biết được.
Lúc Liễu Liệt Vân đến, nghĩ đến chuyện bởi vì cô ta mà tôi bị Liễu Long Đình nắm được điểm yếu, bây giờ tôi phải vì chuyện làm sao cứu Liễu Long Đình ra mà phiền lòng như thế này. Nếu như không phải Liễu Liệt Vân nói cho Liễu Long Đình biết, tôi vốn dĩ cũng sẽ không cần sốt sắng như vậy, cũng sẽ không để đứa bé ở núi Côn Luân.
Bởi vì tôi đã giúp Liễu Liệt Vân và U Quân lên giường, Liễu Liệt Vân nhìn thấy tôi vẫn là một bộ dáng thật lòng thật dạ, nói với tôi rằng U Quân bảo cô ta đến với tôi, còn hỏi tôi có phải đã bỏ đi đứa con trong bụng rồi không?
“Chị hỏi tôi như vậy là đang dò la tin tức cho Liễu Long Đình đó sao?” Tôi thẳng thừng hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.