U Quân vẫn giống trước kia, mái tóc đen dài như lụa dùng trầm hoa sen cuốn lên, khoác áo choàng đỏ, đôi mắt tà mị lại cuồng dã lúc này đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Đôi tròng mắt này như một đầm sâu lẫn lộn, trong hốc mắt sâu chứa đầy chất độc, nhìn vào vừa có độc vừa thâm trầm, tôi không có cảm tình gì với U Quân, cũng thật sự phản cảm với hành động này của anh ta, trong lòng sợ hãi cả kinh, bây giờ anh ta đang đứng trước mặt tôi, nói thẳng với tôi: “Lúc em hôn có thể yên tĩnh một chút không, thở phì phò như vậy em có biết là khiến cho tôi thấy phiền lắm không, đừng như vậy nữa nhé.”
U Quân cưới tôi đơn giản vì muốn củng có địa vị của anh ta, nay mọi người đều đã biết tôi gả cho anh ta rồi, anh ta cần gì phải làm ra những hành động nhỏ thế này.
Thấy tôi không có phản ứng gì dễ chịu thì lúc này U Quân cũng không còn tức giận nữa, mà lại xoay người ngồi xuống bên cạnh tôi, nghiêng đầu nhìn tôi nói: “Nếu tôi không làm phiền đến em thì làm sao em biết hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta?”
Lời này quả thực làm cho tôi cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, quay đầu nhìn về phía U Quân ngồi bên cạnh, lúc này màn che đỏ thẫm trên giường vừa hay rủ ngay bên người anh ta, màu sắc vui mừng này phối hợp cùng với vết son môi của tôi dính trên môi và dưới cằm anh ta, những vệt đỏ lốm đốm trông hơi xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268984/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.