Tôi không biết Liễu Liệt Vân là thực sự không biết chuyện này, hay là cô ấy chỉ đang an ủi chính mình Liễu Long Đình vẫn có thể sống lâu như vậy, thế nhưng cho dù là loại nguyên nhân gì, tuổi thọ của Liễu Long Đình đang bày ra tại đây, nước thánh trong Quy Khư của anh ta có thể khiến anh ta sống lại đã sớm bị phá hủy, nếu lần này anh ta mà chết, vậy thì hồn phách tiêu tan, hóa thành khói bụi.
Trên thế giới này, không có thứ vĩnh hằng nhất, những thứ vĩnh hằng đều đã theo thời gian biến mất không thấy nữa, tỉ như con người, cũng tỉ như tình yêu.
Lúc này nội tâm tôi vô cùng phức tạp lại phiền muộn, đến cũng đến rồi, cũng muốn gặp lại Liễu Long Đình một lần cuối, khi tôi chầm chậm bước đến trước giường Liễu Long Đình, thứ nhìn thấy được chẳng phải là gương mặt oai hùng bừng bừng trước kia của Liễu Long Đình, mà là một người da rắn, nước da màu trắng xám, trông có vẻ như người đã chết được một khoảng thời gian rồi, chẳng qua là thi thể vẫn chưa thối rữa trương phình.
Bộ dạng của anh ta lúc bấy giờ, hoàn toàn không có cách nào biến thành hình người, nhưng anh ta lúc này lại dùng dáng vẻ hình người xuất hiện trước mặt tôi, nhìn vào mặt Liễu Long Đình, tuy rằng mặt anh ta đã trở thành yêu hình, nhưng ngũ quan vẫn còn có thể phân biệt rõ ràng, vẫn là đôi mắt, cái mũi, đôi môi tôi quen thuộc, những thứ này, khiến tôi không nhịn nổi mà nhớ lại tất thảy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268981/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.