Chương trước
Chương sau
Liễu Long Đình vừa biến mất, tôi đã giống như con chim xổ lồng vậy, anh ta giống như một cái khóa, giống như giám ngục, chỉ cần xuất hiện bên cạnh tôi thì tôi cảm thấy như đang ở trong địa ngục vậy.
Lạc Thần và Phượng Tố Thiên bây giờ là hai trợ thủ duy nhất của tôi, tôi không muốn giống như ngày xưa khiến họ phải lo lắng, có cái gì cũng không nói cho họ biết, cứ thể đến cuối cùng chắc chắn sẽ gây ra hiểu lầm càng lớn hơn nữa, vì vậy bây giờ tôi đã mang việc mình dùng sức mạnh thế nào để lấy được đỉnh tạo vật của Liễu Long Đình, anh ta vì muốn trả thù nên khống chế lấy tôi nhưng tôi không mang chuyện mang thai nói ra, dù sao thì trước sau gì tôi cũng sẽ phá bỏ đi đứa con trong bụng mình.
Khi Lạc Thần và Phượng Tố Thiên nghe tin tôi bị Liễu Long Đình khống chế, mặc dù lòng đầy căm phẫn, tức giận vô cùng nhưng cũng không còn cách nào khác bởi vì họ đánh không lại Liễu Long Đình, cho dù bây giờ hai người họ biết tôi đang trong hiểm cảnh nhưng cũng không cách nào giúp được gì cả.
Nhưng tôi cũng không muốn họ quá lo lắng cho tôi nên có nói với họ hãy làm tốt việc của mình đã, lần này tôi đến là để gặp Thiên Đế, sau đó có hỏi Phượng Tố Thiên bọn họ có biết chuyện bây giờ Thiên Đế đang lợi dụng vật tạo đỉnh để khôi phục lại tam giới ngày xưa không?
Việc khôi phục tam giới vốn dĩ là một việc tốt nhưng nếu việc này được xây dựng trên sự đau khổ của các sinh linh thì chính là một tội ác, nhưng nếu thật sự phải dùng đến phương pháp này thì khó khăn càng chồng chất hơn nữa, lần này tôi đến là muốn bàn bạc với Thiên Đế xem thử chúng tôi có thể tìm ra cách nào khác để khôi phục lại những thứ này không.
Phượng Tố Thiên và Lạc Thần nói họ biết chuyện này, dựa vào sức mạnh của Thiên Đế bây giờ vẫn không đủ để khống chế vật tạo đỉnh nhưng vài ngày sau khi tôi và Liễu Long Đình mất tích thì có một người giấu mặt không rõ thân phận đã đột nhiên đến tìm gặp Thiên Đế, sau khi Thiên Đế gặp người đó xong đã bắt đầu khởi động vật tạo đỉnh, sức mạnh của vật tạo đỉnh mới bắt đầu khởi động vẫn chưa lớn lắm nên số người chết mỗi ngày vẫn không nhiều nhưng bây giờ những người mất mạng đã tăng lên rất nhiều, có lẽ là sức mạnh của Thiên Đế đã được nâng cao rồi nên sức mạnh của vật tạo đỉnh cũng ngày càng mạnh hơn.
Thế này thì kỳ lạ quá, trên thế giới này, bao gồm cả tam giới ngoại trừ Liễu Long Đình có thể điều khiển được vật tạo đỉnh thì có người nào khác nữa chứ?
“Thế hai người có đoán được người đó từ đầu đến không?”
Tôi thầm nghĩ liệu đây có phải những yêu thần thượng cổ cùng một lứa với tôi và Liễu Long Đình không nhưng nghĩ kỹ lại thì không thể nào, những yêu thần khi đó của chúng tôi đại số đã bị đày thành thú hoặc là yêu, hoặc là đi ra tới nam giới, hoặc là biến mất rồi, yêu thần và nhân thần không đội trời chung, cho dù những yêu thần thượng cổ vẫn còn sống cũng sẽ không giúp đỡ Thiên Đế khôi phục lại hòa bình của nhân gian đầu.
Lạc Thần nhìn tôi lắc lắc đầu nói không rõ lắm, trên cơ thể người đó không hề có luồng khí gì cả, cộng thêm việc người đó mặc trên người bộ đồ đen, anh ta cũng chỉ nhìn từ xa thôi nên không đoán ra được người đó là ai cả, vả lại sau khi Thiên Để đón vào trong thần cùng thì không còn đi ra nữa, bất kỳ ai cũng không được phép bước vào.
“Thế bây giờ tôi còn có thể gặp ngài ấy không?”
Lạc Thần cũng không chắc chắn lắm, anh ta nói phải xem thử Thiên Đế có muốn gặp hay không nên chúng tôi cứ đi thử xem.
Tôi gật đầu, trước mắt chỉ còn có thể như thế thôi.
Khi chúng tôi đi đến trước cửa thần cung, cận vệ bên ngoài thần cung lại từ một con sư tử đá biến thành hình dạng con người đứng trước mặt tôi và khó chịu nói: “Sao cô lại đến nữa thế!”
“Tôi đến gặp Thiên Đế, phiền anh vào bẩm báo giúp tôi một tiếng.”
“Không gặp không gặp, đi đi, Thiên Để đang bế quan tu luyện.”
Cận vệ kia nói cách khó chịu, sau khi nói xong lại muốn biến thành con sư tử đá nhưng trong lúc anh ta muốn biến trở lại thì Lạc Thần đột nhiên biến thành hình dáng của một cô gái đá lông nheo với người cận vệ kia vài cái, cô ta dựa vào người cận vệ và nói: “Anh sư tử, anh nể tình của tiểu muội có thể vào bẩm bảo một tiếng không, chủ nhân của chúng tôi có chuyện muốn báo cáo, nếu như bị chậm trễ anh có chịu trách nhiệm được không?”
Giọng điệu của Lạc Thần vừa dịu dàng vừa nũng nịu, đừng nói là người cận vệ kia, đến người phụ nữ như tôi nghe Lạc Thần nói thế cũng muốn ôm lấy cô ta cưng nựng vài cái, quả nhiên chiêu mỹ nhân kế này rất có ích, người cận vệ kia thấy Lạc Thần vừa sờ khuôn mặt anh ta vừa nói lời tình tứ thì bỗng chốc trụ không nổi, anh ta cứ y như bị mê hoặc vậy, nhanh chóng nhận lời Lạc Thần đi vào trong bẩm báo, lẽ ra anh ta phải sớm biến thành bộ dạng phụ nữ thì thái độ của người cận vệ đã tốt hơn rồi.
Tôi nghe những lời người cận vệ nói mà cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, còn Phượng Tố Thiên thấy bộ dạng yểu điệu quyến rũ của Lạc Thần thì mắng anh ta một câu con cá trạch trong nước cũng biết quyến rũ người khác, thật tởm chết đi được, họ sắp cãi nhau thì cánh cửa thần cung mở ra, cận vệ vừa nãy đi vào trong bẩm báo nói với tôi:
“Thiên Đế mời cô vào gặp mặt!”
m thanh này hét lên như thể Vua đang mời đại thần vậy, thật ra đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu lắm, ngày tôi tôi không có lòng, đối với nhân gian không có tình thì sao có thể phản bội Liễu Long Đình để quy thuận Thiên Đế chứ, trước kia Liễu Long Đình cho tôi Cửu Trùng Thiên quản lý thiên giới nhưng tôi lại cam tâm tình nguyện làm thần tử của nhân thần, việc này cho dù nghĩ thế nào cũng thật sự là rất khó hiểu.
Nhưng bây giờ Thiên Đế muốn gặp tôi, tôi chỉnh lý quần áo gọn gàng lại rồi bảo Lạc Thần và Phượng Tố Thiên đợi tôi ở ngoài cửa.
Đi tới Vân Hải hai người họ cũng không còn lo lắng cho sự an toàn của tôi nữa, họ gật gật đầu với tôi rồi chờ đợi ở bên ngoài.
Khi một mình tôi bước vào thần cung Thiên Đế thì người cận vệ vừa rồi vào bẩm báo cũng đóng cửa đi ra ngoài, cánh cửa vừa đóng lại cả cái thần cung đột nhiên trở nên có chút tối tăm, bây giờ điều kiện ở Vân Hải vẫn chưa tốt lắm, cả cái thần cung cũng không còn nguy nga tráng lệ như trên trời ngày xưa nữa nhưng vẫn còn khá tao nhã.
Cả cái thần cũng trở nên trống rỗng, có lẽ bởi vì ở Vân Hải lạnh nên bây giờ trên người tôi hoàn toàn không còn chút sức mạnh nào cả, trong thần cũng có chút lạnh lẽo. Bây giờ Thiên Để thành ra như thế, tôi nghĩ ông ta chắc có thể bình thản đối mặt với tôi rồi chứ, chắc không cần giống như ngày xưa phải đứng cách một lớp rèm che mới chịu gặp mặt tôi đấy chứ.
Khi tôi vừa nghĩ ngợi đến vấn đề này xong thì thấy ở phía sau một tấm rèm che dày cộp ở hậu điện vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Đã lâu rồi không gặp cô đấy.”
Giọng nói này là của Thiên Đế.
Nhưng giọng nói của ông ta trông có vẻ già dặn đầy đặn hơn ngày xưa một chút, trải qua nhiều chuyện như thế, lại mất đi sức mạnh nên ông ta không muốn trở nên trưởng thành hơn cũng khó.
“Đúng vậy, cũng đã mấy ngàn năm rồi đây, lần này tôi đến gặp ông là muốn nói với ông về chuyện của vật tạo đỉnh, bây giờ phàm trần đã…”
“Đủ rồi.”
Tôi còn chưa nói dứt lời thì Thiên Đế đột nhiên cắt ngang lời tôi, sau đó mới tiếp tục nói với tôi: “Lần này cô từ chỗ Đông Hoàng đến đây chắc không phải ông ta phải cô đến khuyên hàng tôi đấy chứ.”
Giọng nói của ông ta rất lạnh lùng, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào cả.
Khi tôi nghe Thiên Đế nói thế thì thật sự là cảm thấy rất buồn cười, đúng là nực cười mà, nếu tôi thật sự do Liễu Long Đình phải đến thì sao tôi lại giao vật tạo đỉnh cho ông ta chứ? Nhưng tôi thực sự là đánh giá quá thấp năng lực của ông ta rồi, ông ta ở thâm cung nhưng lại biết rất rõ những việc xảy ra bên ngoài, không ai báo cáo với ông ta nhưng lại biết tôi đến từ chỗ Liễu Long Đình.
“Thiên Đế thật biết cách nói đùa, tôi đang nghĩ ngợi cho các sinh linh trong thiên hạ, hôm nay tôi đến là muốn hỏi Thiên Đế có cách nào để cứu người trong thế gian không? Họ đều đã trở thành yêu rồi, nếu không cứu họ trước đã khôi phục tam giới thì e rằng sẽ chết gần một nửa người trên thế giới này mất, nếu họ chết đi sẽ thiểu một nửa người cung phụng Thiên Đế, thần tiên tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”
Tôi đang cố nghĩ cho Thiên Đế, dù sao việc họ có thể đứng vững và ăn sâu bén rễ ở thiên giới có mối quan hệ mật thiết với tín ngưỡng với con người, con người chết rồi thì tín ngưỡng của họ cũng bị giảm đi, tôi không tin Thiên Đế lại ngốc nghếch đến mức không hiểu được điểm này.
“Không cần cô phải nhắc nhở tôi cũng biết bây giờ tôi khởi động vật tạo đỉnh sẽ chết người, chết rất nhiều người, tôi nghĩ cô ở nhân gian mấy ngàn năm nên đầu óc cũng trở nên khờ khạo đi rồi đấy, vật tạo đỉnh nằm trong tay tôi thì chết nhiều người thêm nữa đã là gì chứ? Loại bỏ đi quy khư rồi dùng vật tạo đỉnh tái tạo ra những con người có tín. ngưỡng mãnh liệt hơn nữa, không ngừng tạo ra con người, không ngừng tạo ra tín ngưỡng, tới lúc đó còn ai có thể lay động được sự uy nghi của thiên giới nữa chứ?”
Lời nói của Thiên Đế khiến lòng tôi cảm thấy rất kinh ngạc, lời nói của ông ta khiến tôi kinh ngạc y như lúc tôi biết tin mình mang thai con của Liễu Long Đình vậy. Ý của ông ta là trực tiếp thanh lý những người bị quỷ yêu làm bị thương và không cần họ nữa, sau đó lại dùng vật tạo đỉnh tạo ra loài người mới và nhân gian mới sao!
Nguồn Novel Tok
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.