Có lẽ bởi vì bây giờ Lạc là con gái, cho nên phản kháng của tôi đối với cô ấy cũng không còn mạnh mẽ khi cô ấy là một người đàn ông nữa. Lúc này, cái cảm giác cô ấy ôm lấy tôi giống y hệt cảm giác mẹ tôi ôm tôi. Vì vậy, tôi đưa tay chạm vào vai của Lạc, cúi đầu mỉm cười và nói với cô ấy: “Tôi không trở về nữa, bây giờ anh muốn tôi phải làm gì.”
“Không có gì, chỉ là một ngày không gặp cô, tôi đã lo lắng là cô sống không được tốt. Vì vậy tôi đã nhớ có rất nhiều.”
Trước kia tôi còn cảm thấy Lạc là một người vừa mạnh mẽ lại vừa độc lập. Hoặc, nói cách khác, cô ấy là một người lẳng lơ lại bừa bãi. Nhưng, bây giờ, khi tôi nhìn thấy bộ dạng này của cô ấy, bỗng nhiên tôi lại cảm thấy, có lẽ cô ấy nói là đúng. Có rất nhiều người sống trên thế giới này lại phóng đãng mà phiêu bạt như vậy là bởi vì không có chỗ nào đáng để bọn họ dừng lại hoặc là một người có thể làm cho bọn họ dừng lại. Hơn nữa, một khi bọn họ đã xuất hiện tại nơi này thì bọn họ cũng như đảm bèo lục bình mà dựa vào điều này để giao phó cả cuộc đời của mình. Lạc có ngoại hình của cả nam và nữ mà cô ấy cũng có tâm tư của nam nữ. Vì thế, cô ấy không có khả năng trở thành một người bình thường. Hơn nữa, địa vị của chính cô ấy ở trong Địa Tiên này cũng rất cao. Nếu lấy tâm lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268927/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.