Âm thanh gõ cửa này, dường như làm gián đoạn thiên ngôn vạn ngữ mà Liễu Long Đình muốn nói sau đó, mà tôi lại nghĩ với những gì đã xảy ra trong hôm nay là đủ rồi, bây giờ thật vất vả để bình tĩnh lại, ai lại gõ cửa vào thời điểm này vậy.
Mặc dù Liễu Long Đình nằm ngoài giường, nhưng nghe giọng điệu thương tâm muốn chết vừa rồi của anh ấy, vì thế tôi liền đứng dậy, nói với anh ấy tôi sẽ đi mở cửa.
Hai hốc mắt Liễu Long Đình đỏ ửng, nhưng thấy có người đến, khuôn mặt vẫn là một bộ dáng nghiêm túc, gật đầu với tôi, khi tôi đi mở cửa, anh ấy cũng sửa sang lại quần áo, từ trên giường ngồi dậy.
Khi tôi đi qua mở cửa một chút thì phát hiện đó là Liễu Liệt Vân, trên người Liễu Liệt Vân còn mặc áo cưới hôm nay lấy chồng, hai mắt cô ấy sưng đỏ, thấy tôi mở cửa, sắc mặt cô ấy hình như có chút bực bội, nhưng mà cũng thấp giọng hỏi tôi một câu: “Long Đình đâu, em ấy có ở đây không?”
Tôi quay đầu nhìn vào trong phòng một cái, sau đó gật đầu với Liễu Liệt Vân, nghiêng người cho cô ấy vào, mà Liễu Long Đình hình như cũng đã đoán được là Liễu Liệt Vân tới đây, từ trên giường đứng dậy, gọi cô ấy một tiếng chị hai.
Liễu Liệt Vân vừa rồi còn khá tốt, hiện tại nhìn thấy Liễu Long Đình thì hai mắt liền nóng lên, nước mắt trong phút chốc lại rơi xuống từ trong mắt nàng, quỳ gối trước mặt Liễu Long Đình, vẻ mặt chua xót, nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268924/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.