Chương trước
Chương sau
Âm thanh gõ cửa này, dường như làm gián đoạn thiên ngôn vạn ngữ mà Liễu Long Đình muốn nói sau đó, mà tôi lại nghĩ với những gì đã xảy ra trong hôm nay là đủ rồi, bây giờ thật vất vả để bình tĩnh lại, ai lại gõ cửa vào thời điểm này vậy.
Mặc dù Liễu Long Đình nằm ngoài giường, nhưng nghe giọng điệu thương tâm muốn chết vừa rồi của anh ấy, vì thế tôi liền đứng dậy, nói với anh ấy tôi sẽ đi mở cửa.
Hai hốc mắt Liễu Long Đình đỏ ửng, nhưng thấy có người đến, khuôn mặt vẫn là một bộ dáng nghiêm túc, gật đầu với tôi, khi tôi đi mở cửa, anh ấy cũng sửa sang lại quần áo, từ trên giường ngồi dậy.
Khi tôi đi qua mở cửa một chút thì phát hiện đó là Liễu Liệt Vân, trên người Liễu Liệt Vân còn mặc áo cưới hôm nay lấy chồng, hai mắt cô ấy sưng đỏ, thấy tôi mở cửa, sắc mặt cô ấy hình như có chút bực bội, nhưng mà cũng thấp giọng hỏi tôi một câu: “Long Đình đâu, em ấy có ở đây không?”
Tôi quay đầu nhìn vào trong phòng một cái, sau đó gật đầu với Liễu Liệt Vân, nghiêng người cho cô ấy vào, mà Liễu Long Đình hình như cũng đã đoán được là Liễu Liệt Vân tới đây, từ trên giường đứng dậy, gọi cô ấy một tiếng chị hai.
Liễu Liệt Vân vừa rồi còn khá tốt, hiện tại nhìn thấy Liễu Long Đình thì hai mắt liền nóng lên, nước mắt trong phút chốc lại rơi xuống từ trong mắt nàng, quỳ gối trước mặt Liễu Long Đình, vẻ mặt chua xót, nói với Liễu Long Đình: “Em ba, chị hai lần này tới tìm em là tới cầu xin em thảU Quân lần này đi, anh ấy là anh rể của em mà, em có thể vì tình cảm chị em chúng ta mà cho anh ấy một cơ hội được không? Chị xin em, em trai ngoan. của chị.”
Nói xong, Liễu Liệt Vân không ngừng đập đầu trước Liễu Long Đình, trên trán cô ấy xuất hiện một tia máu đỏ tươi xinh đẹp, cũng bị cô ấy dập thật mạnh lên mặt đất lạnh như băng, dần dần loang ra màu sắc.
Liễu Long Đình hình như cũng đoán được Liễu Liệt Vân muốn tới, ban đầu không nói gì, chỉ cúi người nói Liễu Liệt Vân đứng dậy trước. Tôi với U Quân chỉ thấy có chuyện dan díu với nhau, lại bị công chúng biết tới, nhiều người như vậy nghe thấy, nếu không xử lý, Liễu Long Đình đường đường là một Thần Hoàng, tôn nghiêm với mặt mũi không thể bị xúc phạm, nhưng nếu xử lý thì một người là chồng mới cưới của chị gái mình, một người lại là người phụ nữ của anh ấy, xử trí ai cũng thấy khó xử. Rõ ràng chính anh ấy mới phải chịu khuất nhục lớn nhất, vừa rồi lại còn bị U Quân khiêu khích khinh miệt, nhưng hiện tại chị gái của mình lại quỳ gối trước mặt mình, cho dù tôi không phải Liễu Long Đình, tôi cũng có thể cảm nhận được sự dày vò trong lòng anh.
“Nếu em không đáp ứng chị bỏ qua cho 0 Quân thì người chị gái này sẽ không đứng dậy, chị sẽ quỳ ở đây cho đến khi em đồng ý mới thôi!”
Liễu Liệt Vân ở đây vì người mình thích, cũng thật sự kiên cường, mặc kệ bàn tay của Liễu Long Đình, một mình quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu về phía Liễu Long Đình: “Em ba, chị biết chuyện này không chỉ hại đến em, em còn Tiểu Tô, nhưng chị hai vất vả lắm mới gả được cho U Quân, nếu như anh ấy chết, rồi chị hai cũng không thiết sống nữa, em coi như là cứu chị hai một mạng đi, thả anh ấy ra đi mà, về sau chị hai nguyện làm trâu làm ngựa cho em, em bảo chị làm cái gì, chị cũng sẽ không có một câu nào oán. hận!”
Quả nhiên, đàn ông hay đàn bà khi rơi vào lưới tình thì đều sẽ trở thành kẻ ngốc, so với những người mình thích, cho dù có bất cứ điều gì khác thì cũng không có gì đáng nói đến.
Khi Liễu Long Đình nghe Liễu Liệt Vân nói lời này, sắc mặt lập tức nhíu lại, giọng điệu của anh ấy cũng bắt đầu trở nên bất đắc dĩ: “Chị à, chúng ta là chị em với nhau, sao em có thể bắt chị làm gì cho em được chứ? Chị mau đứng dậy đi, em có chuyện muốn nói” Liễu Long Đình nói xong, lại đưa tay đỡ Liễu Liệt Vân từ dưới đất lên, hơn nữa dường như còn không muốn tôi nhìn thấy cảnh tranh chấp giữa chị em bọn họ, vì thế liền quay đầu nhìn tôi một cái, bảo tôi mặc quần áo xong thì đi tìm Kiều Nhi chơi đi, một lát sau khi anh ấy xong việc này sẽ đến tìm tôi.
Tuy rằng tôi cũng có chút đồng tình với Liễu Long Đình, nhưng tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay đều là báo ứng của anh ấy, nếu lúc trước anh ấy không quyết tuyệt với tôi như vậy, tôi cũng sẽ không liên thủ với U Quân hại anh ấy.
Nếu Liễu Long Đình muốn tôi rời đi, vậy tôi đương nhiên cũng không còn gì để nói, nợ anh ấy một tiếng, xoay người ra khỏi phòng, nhưng mà tôi cũng không có đi tìm Kiều Nhi, mà chỉ là ngồi trên ghế dài ở hành lang bên ngoài tẩm cung của Liễu Long Đình, nếu như không ngoài dự liệu của tôi, Liễu Long Đình cuối cùng vẫn sẽ đáp ứng Liễu Liệt Vân, thả U Quân đi.
Nước cờ này của U Quân, tuy rằng thoạt nhìn là bí quá hóa liều, nhưng lại thận trọng mà đánh thắng, U Quân biết trong lòng Liễu Liệt Vân anh ta quan trọng cỡ nào, cũng biết Liễu Liệt Vân đối với Liễu Long Đình mà nói, cũng quan trọng ra sao, cho nên anh ta mới có thể cố ý kích thích Liễu Long Đình, để Liễu Long Đình phải bắt anh ta lại, sau đó, lại tính đến Liễu Liệt Vân sẽ đi cầu xin Liễu Long Đình, ở ngoài mặt xem ra, giống như đây là loại hành động thừa thãi, nhưng về mặt tâm lý mà nói, U Quân đây là muốn từ tâm lý áp chế khí thế Liễu Long Đình như thế nào, để cho Liễu Long Đình biết, cho dù anh ấy muốn anh ta chết như thế nào thì cũng không thể giết anh ta được, để cho Liễu Long Đình sau này nhận ra quan hệ giữa hai người bọn họ, thử hỏi một Thần Hoàng, bị một thứ tà ác áp bách nhưng chỉ có thể bất lực, loại đau khổ này, chỉ sợ chỉ có trong lòng Liễu Long Đình rõ ràng nhất.
Trong phòng vọng ra tiếng khóc của Liễu Liệt Vân, mất một lúc sau, cánh cửa mới mở ra, trên mặt Liễu Liệt Vân vẫn còn vương nước mắt, Liễu Long Đình cũng đi ra theo phía sau cô ấy, thấy tôi vẫn còn ở cửa, anh ấy hình như có chút không muốn tôi nhìn thấy mình, vì thế nói với tôi mau trở về phòng đi, anh với chị hai sẽ đi ra ngoài một chuyến.
“Hai người đi đâu?” Tôi hỏi Liễu Long Đình, Liễu Long Đình quay đầu nhìn ta một cái, ánh mắt trống rỗng không chút biểu cảm: “Đi thảU Quân ra.”
Lời này như tát vào mặt Liễu Long Đình, vang lên chát chát, chính miệng anh ấy đã hạ lệnh bắt lấy 0 Quân, hiện tại lại tự mình đi thả anh ta ra, biết rõ anh ta làm nhục người phụ nữ của mình, nhưng lại không thể cho anh ta với người phụ nữ của mình một lời giải thích, anh ấy như vậy, không còn là một người đàn ông nữa rồi!
Bởi vì đã từng đau khổ bao nhiêu nên hiện tại tôi cũng muốn phải khiến cho Liễu Long Đình cũng phải đau khổ bấy nhiêu, lúc này tuy rằng tôi làm bộ dáng xoay người trở về phòng, trên mặt tỏ ra chua xót khổ sở giả và cho Liễu Long Đình xem, thế nhưng trong lòng lại một lần nữa mắng đáng đời Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình vừa đi ra ngoài, đến tận khi trời đã tối, anh ấy mới trở về, lúc trở về thì cả người đầy mùi rượu, mới nhìn thấy tôi đã muốn nhào về phía tôi, nhưng vẫn không có ôm lấy tôi mà lại đẩy tôi ra, một mình yên. lặng ngồi ở ghế trước một cái bàn, giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Tôi đương nhiên là biết lần này Liễu Long Đình thất bại cỡ nào, nhưng vẫn giả bộ đi về phía anh ấy, hỏi anh ấy có chuyện gì? Việc thả U Quân ra, tôi cũng không cảm thấy ngại.
Khi Liễu Long Đình nghe thấy lời nói này của tôi, đột nhiên ngẩng mặt lên nhìn tôi, ánh mắt anh tràn ngập vẻ suy sụp tức giận, nói với tôi: “Em không ngại, em đương nhiên không ngại, đừng tưởng rằng tôi không thấy em với U Quân liếc mắt đưa tình, ở cùng với anh ta tốt làm à, chỉ sợ không phải là anh ta ép buộc em đi! Tôi vẫn luôn tự hỏi, tại sao ý nghĩ muốn nhốt em lại luôn cứ lởn vởn trong đầu tôi, nhưng loại chuyện này lại không thể nói ra, tại sao em lại phản bội tôi!”
Tôi với U Quân liếc mắt đưa tình với nhau, cũng có như vậy vài lần, không nghĩ tới sẽ bị Liễu Long Đình chú ý tới, nhưng hiện tại nhìn bộ dáng suy sụp này của anh, mục đích kế hoạch của chúng tôi cuối cùng cũng đã đạt được, dù sao chúng tôi cũng không thể lập tức giết anh ấy, nhưng có thể đạt được kết quả như hiện tại cũng đã vượt quá mong đợi rồi.
“Em không phản bội anh, thật sự là U Quân ép buộc em, mỗi lần em nhìn anh ta, cũng không dám nói với anh, em sợ anh sẽ trách em!”
Ngoài miệng tôi đương nhiên là đang ngụy biện, dù sao tôi cũng không ngu ngốc đến mức đâm đầu vào chỗ chết, nhưng những lời nói vừa rồi của Liễu Long Đình, ngược lại khiến tôi phát hiện ra một chuyện không thể tin được, chính là hôm qua, Kiều Nhi có coi bói cho tôi, con bé nói với tôi, nói tôi có tai họa nhà tù, nếu là theo như Liễu Long Đình nói, như vậy hôm qua anh ấy quả thật là muốn bắt tôi, nhưng Kiều Nhi lại nói với tôi là con bé đã đẩy lùi tai họa nhà tù của tôi rồi, cho nên Liễu Long Đình mới nói không nên lời việc muốn bắt tôi.
Tôi không biết đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay tai họa nhà tù của tôi, thực sự đã bị Kiều Nhi nói trúng rồi, hơn nữa con bé còn giúp tôi trì hoãn, nếu điều này không phải là trùng hợp ngẫu nhiên, làm thế nào Kiều Nhi có thể đẩy lùi tai họa nhà tù của tôi được? Pháp lực hiện tại của Liễu Long Đình thuộc hàng nhất tam giới, mà Kiều Nhi chẳng qua chỉ là một con bạch xà nhỏ tu luyện chưa tới trăm năm, cho dù con bé có thể tính toán được vận mệnh của tôi, nhưng sao con bé lại có thể có pháp lực lớn như vậy giúp tôi cải vận được, dù sao điều con bé muốn cải vận chính là khống chế Liễu Long Đình, mặc kệ từ phương diện nào mà nói, con bé cũng không phải là đối thủ của Liễu Long Đình, huống chi là có thể khống chế được Liễu Long Đình.
Tuy nhiên, sự thật là con bé đã làm điều đó.
Tôi không biết làm thế nào mà Khiều Nhi đã làm được điều đó, trong lúc tôi mải nghĩ về vấn đề này, Liễu Long Đìnhh đã bình tĩnh nói với tôi một câu: “Em đi đi, tôi không cần em nữa.”
Nguồn Hotread
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.