********** Chương 454: Kinh nghiệm của nhân gian Phượng Tố Thiên liền đứng ở bên cạnh tôi, nghe tôi kêu Lạc Thần đi nghe ngóng tin tức của Liễu Long Đình, cho rằng tôi đối với Liễu Long Đình còn nhớ mãi không quên được, thế là có hơi không vừa lòng xoay đầu qua nhìn tôi: “Chủ nhân, không phải tôi nói cô, sao mà cô cứ vết thương đã lành là sẽ quên mất cơn đau nhỉ, còn chưa qua được bao lâu mà, thì cô lại nhắc tới Liễu Long Đình rồi.” Tu vi của Lạc Thần so với Phượng Tố Thiên còn muốn cao hơn, cho nên chốc lát thì đã hiểu ra được ý trong lời nói của tôi, vừa xoay người, vừa cởi áo khoác ngoài của anh ta ra, khoác ở trên thân thể đói khát còn đang sinh trưởng của tôi, trả lời tôi: “Được, tôi đây liền đi làm.” Sau khi nói xong lời này, lại quay đầu nhìn Phượng Tố Thiên một cái, tràn đầy ý cười mà mắng Phượng Tề Thiên câu chú chim ngốc, sau đó hướng về bên ngoài nhà bay đi mất rồi. Phượng Tố Thiên vừa nghe Lạc Thần lại mắng anh ta, thế là liền không vừa lòng mà ngồi xổm bên cạnh tôi, hỏi tôi: “Hi, cô nói tôi có ngốc hay không?” Nếu như là lúc tôi chưa hồi phục trí nhờ trước đây, Phượng Tố Thiên hỏi tôi như vậy, tôi nhất định sẽ nói anh ta ngốc, chẳng qua là lần này khi Phượng Tố Thiên hỏi tôi lời này, trong đầu tôi lại hiện ra cảnh tượng đời trước chúng tôi cùng chung sống với nhau, Phương Tổ Thiên từ mấy ngàn năm trước đến nay vẫn luôn ở bên cạnh tôi, ở trong Cửu Trùng Thiên cũng rất ít đi ra ngoài, sớm đã bị tôi nuông chiều đến ngây thơ hồn nhiên, cứ như là một đứa bé mãi không lớn, không có quá nhiều ý định cũng bình thường thôi. “Anh không ngốc, anh chỉ là ngây thơ đáng yêu, là một đứa bé lớn.” Tôi trả lời câu nói của Phượng Tố Thiên, nếu như mà anh ta thật sự thông minh quá mức và ý định quá nhiều, e rằng bây giờ chúng tôi, cũng không thể ngồi với nhau tốt lành như vậy. “Cô đây là đang khen tôi hay là làm tổn thương tôi?” Phượng Tố Thiên liền bẹp miệng hỏi tôi một câu. “Đương nhiên là khen anh rồi, tôi ăn no rảnh rỗi làm tổn thương anh làm gì?” Lúc tôi đang nói những lời này, da và máu thịt trên tay phải của tôi đã hoàn toàn sinh trưởng, chú Hoàng ở một bên nghe lời của tôi với Liễu Long Đình, kêu chúng tôi nhanh chóng đừng có vòng vo nữa, một ông già như ông đều nghe không vô rồi! Phượng Tố Thiên quay đầu trừng ông ấy mấy cái, nói cứ muốn vòng vo cho ấy xem, mà lúc này tôi cứ dựa theo hồi ức trong trí nhớ, vươn tay sờ lên đầu của Phượng Tố Thiên, mà Phượng Tố Thiên ngay lúc tay của tôi sờ đầu của anh ta, lập tức mở hay tay ra, đã biến thành một con phượng hoàng ngũ sắc cực lớn, sau đó đứng bên cạnh tôi, cứ giống như là lúc trước kia vậy, nó đem đầu của nó để ở trong lòng tôi, để cho tôi vươn tay mà sờ nó thế nào cũng được. Cả một ngày, tôi đều đang đợi tin tức của Lạc, lúc chạng vạng tối, Lạc quay về rồi, tôi đối với năng lực của Lạc, đương nhiên là không có nghi ngờ, tuy nhiên trước ở trên Trùng Thiên cũng rất ít đi ra ngoài, sớm đã bị tôi nuông chiều đến ngây thơ hồn nhiên, cứ như là một đứa bé mãi không lớn, không có quá nhiều ý định cũng bình thường thôi. “Anh không ngốc, anh chỉ là ngây thơ đáng yêu, là một đứa bé lớn” Tôi trả lời câu nói của Phượng Tố Thiên, nếu như mà anh ta thật sự thông minh quá mức và ý định quá nhiều, e rằng bây giờ chúng tôi, cũng không thể ngồi với nhau tốt lành như vậy. “Cô đây là đang khen tôi hay là làm tổn thương tôi?” Phượng Tố Thiên liền bẹp miệng hỏi tôi một câu. “Đương nhiên là khen anh rồi, tôi ăn no rảnh rỗi làm tổn thương anh làm gì?” Lúc tôi đang nói những lời này, da và máu thịt trên tay phải của tôi đã hoàn toàn sinh trưởng, chú Hoàng ở một bên nghe lời của tôi với Liễu Long Đình, kêu chúng tôi nhanh chóng đừng có vòng vo nữa, một ông già như ông đều nghe không vô rồi! Phượng Tố Thiên quay đầu trừng ông ấy mấy cái, nói cứ muốn vòng vo cho ấy xem, mà lúc này tôi cứ dựa theo hồi ức trong trí nhớ, vươn tay sờ lên đầu của Phượng Tố Thiên, mà Phượng Tố Thiên ngay lúc tay của tôi sờ đầu của anh ta, lập tức mở hay tay ra, đã biến thành một con phượng hoàng ngũ sắc cực lớn, sau đó đứng bên cạnh tôi, cứ giống như là lúc trước kia vậy, nó đem đầu của nó để ở trong lòng tôi, để cho tôi vươn tay mà sờ nó thế nào cũng được. Cả một ngày, tôi đều đang đợi tin tức của Lạc, lúc chạng vạng tối, Lạc quay về rồi, tôi đối với năng lực của Lạc, đương nhiên là không có nghi ngờ, tuy nhiên trước ở trên trời, đều rất ít gặp mặt cô ta, nhưng mà đây vốn không đại diện tôi sẽ phủ định năng lực của cô ta. Lúc Lạc tiến vào, mặt mày hớn hở, cho chì tôi không có nói rõ ràng với cô ta, cô ta cũng có thể đoán ra vài phần những suy nghĩ trong lòng tôi, vừa tiến vào liền nói với tôi: “Hi Nhi, có hai tin tức tốt, em muốn nghe cái nào?” Còn chưa đợi tôi mở miệng nói chuyện, thì Phượng Tố Thiên đã hướng về Lạc mà tiếp lời: “Đã là hai tin tức tốt, thì cứ nói từng cái từng cái một đi!” Lạc mím cánh môi cười, nghiêng mắt trách Phượng Tố Thiên một câu nhiều chuyện, đây mới đi về phía bên cạnh tôi, ngồi bên cạnh tôi, vừa vươn tay sờ vào cơ thể đã sinh ra da thịt xong rồi của tôi, vừa nói với tôi: “Một tin tức tốt chính là Liễu Long Đình từ sau khi Tô Nhi chết rồi, anh ta hình như cô đơn hư không hơn rất nhiều, nghe thuộc hạ của anh ta nói buổi tối anh ta thường kêu lên một đám ca cơ nữ lớn, ca hát nhảy múa, đến cuối cùng lại đuổi bọn họ xuống, một mình uống rượu mặt đầy bi thương” “Vậy tin tức tốt thứ hai thì sao?” Tôi hỏi Lạc. “Đó chính là hai hôm trước, Liễu Lòng Đình đi qua trường đại học mà lúc trước em từng học kia, có lẽ là nhớ em rồi. Hi Nhi, nếu như em đồng ý, đây là một cơ hội tốt của chúng ta.” Lạc nói không sai, đây xác thực là một cơ hội tốt của chúng tôi, hạ gục Liễu Long Đình, thực lực của anh ấy quá lớn mạnh, chúng tôi không thể nào trong mấy ngày liền có thể đánh bại anh ấy, chỉ có thể đến gần. anh ấy, từ từ mà ăn mòn anh ấy, con để nghìn dặm sạt vì ổ mối, chúng ta cứ muốn làm con kiến, đem tất cả lực lượng mà thế lực của anh ấy, toàn bộ đều hư hỏng sạch sē! Phượng Tố Thiên vừa rồi đã bị Lạc nói ngốc, lần này tuy là nghe chúng tôi nói trong mây trong sương mù, lại không tiện hỏi chúng tôi, liền lén lút xoay người, hỏi chú Hoàng đang ngồi bên cạnh chúng tôi đọc những tờ báo đã rất lâu về trước, hỏi chú Hoàng rằng anh ta chỉ là không biết tôi là cá Lạc đang nói cái gì?” Nguyên thân của Lạc Thần là người cá, Phượng Tố Thiên cứ trực tiếp gọi anh ta là cá, mà chú Hoàng hình như là đối với điểm này một chút hứng thú đều không có, đầu cũng không ngẩng mà nói với Phượng Tố Thiên một câu: “Anh quan tâm bọn họ nói cái gì, dù sao đến lúc đó sắp xếp chúng ta làm việc gì, chúng ta cứ làm theo là được rồi.” “Hừ, khó trách ông kéo theo vợ của ông, làm thổ địa công hết mấy ngàn năm, vẫn là thổ địa công, ông xem thần tiên nhà người ta, sớm đã lên trời làm quan trên trời rồi, chỉ có ông lão cái bang không nghĩ về việc tiến bộ, mới làm thổ địa công cả đời. Lời này của Phượng Tố Thiên nói ra, liền làm cho chú Hoàng tức giận rồi, muốn oán giận Phượng Tố Thiên, nhưng mà lại chửi không lại cái miệng này của Phượng Tố Thiên, thế là quay đầu lại các trạng với tôi, nói tôi cũng không quản lí Phượng Tố Thiên tốt hơn chút, đừng ỷ vào việc chức quan của chúng tôi lớn hơn mà ức hiếp người khác! Cái chết của bà nội, khiến trong lòng tôi vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn với chú Hoàng, chú Hoàng cáo trạng với tôi, lần này tôi kêu Phượng Tố Thiên qua nói hết một trận, nói với anh ta sao có thể nói chuyện như vậy với người già chứ, không lớn không nhỏ, nói rồi, tôi liền đem kế hoạch của tôi bố trí xong xuôi, nói với những người có mặt ở nơi này: “Trước trước đến nay, tôi đều rất cảm ơn về sự chăm sóc có thừa của mọi người đối với tôi, ngay lúc tinh thần tôi sa sút nhất, các 1 người cũng chưa từng bỏ rơi tôi, cho đến bây giờ, thiên hạ đại loạn, những yêu ma quỷ quái bên ngoài kia, đều đang tùy tiện nuốt người dân, nếu như toàn bộ con người đều chết rồi, những thần minh tồn tại dựa vào đồ cúng bái của con người như các người, cũng sẽ bởi vì sự biến mất của tín ngưỡng mà chết đi, cho nên vì để chúng ta không bị hủy diệt, chúng ta nhất định phải đánh bại Liễu Long Đình, đem những gì thuộc về chúng ta, thuộc về thế giới loài người, đoạt trở về.” Trong mấy người chúng tôi có mặt ở đây, ngoại trừ tôi ra, mấy người bọn họ dù nhiều dù ít, đều là bởi vì tín ngưỡng của con người, địa vị mới được nâng cao, đặc biệt là chú Hoàng, ông ấy là thổ địa công, nếu như con người không còn nữa, thổ địa công là ông ấy cũng sẽ mất đi tất cả tín ngưỡng để dùng, đến cuối cùng, e rằng còn chưa tới lúc bà nội đầu thai chuyển thế, bản thân ông ấy đã tiêu tan rồi. Cái đạo lí này, không phải chỉ có tôi hiểu, chú Hoàng cũng hiểu, sau khi chú Hoàng trầm mặc nghĩ một hồi, sau đó ngẩng đầu lên hỏi tôi: “Thiên đế, lão phu ngu dốt, năng lực cũng tệ, ngài cần chúng tôi làm cái gì, thì cứ nói thẳng đi, chúng tôi nhất định dốc hết sức lực mà đi.” Lúc chú Hoàng nói những lời này, quay đầu nhìn Lạc Thần và Phượng Tố Thiên ở bên cạnh một cái, Lạc Thần và Phượng Tố Thiên, cũng đối với tôi gật đầu một cái, biểu thị đồng ý đi theo tôi. Nếu như lúc tôi vẫn còn là nhân loại hèn mọn, nhìn thấy có người tín nhiệm tôi như vậy, có đều có hơi cảm thấy bất an, nhưng mà bây giờ nhìn thấy chú Hoàng họn họ đều ủng hộ tôi như vậy, tôi hình như lại nhìn thấy ánh sáng lúc rạng đông đầy hi vọng, thế là liên tiếp tục sắp xếp cho bọn họ. “Trên thế giới này, khó khống chế nhất, chính là trái tim, lúc trước tôi muốn một quả tim, cũng chính là vì muốn trải nghiệm thất tình lục dục, Liễu Long Đình anh ấy đã giết tôi không phải giả, nhưng mà trong lòng anh ấy còn có tôi, trước đây anh ấy giết tôi, tất cả là bởi vì thân phận của tôi, tôi đã từng phản bội anh ấy, anh ấy không chịu tha thứ cho tôi, còn có chính là áp lực đến từ thiên đường muốn diệt Quy Khư, các loại nguyên do, khiến cho anh ấy có ý niệm muốn giết tôi, nhưng mà đây không hề gây trở ngại vị trí của tôi ở trong lòng anh ấy, nếu như anh ấy đối với tôi vẫn còn tình cảm, chúng ta liền từ tình cảm của anh ấy mà ra tay, chúng ta phải lấy thân phận mới tiếp cận anh ấy, có được sự tín nhiệm của anh ấy, sau đó lại hủy diệt anh ấy, lần này, chúng ta cứ đến diễn một vở kịch, tôi diễn một người lớn lên giống y hệt Bạch Tô, một sinh viên thanh xuân dào dạt, tôi đi câu dẫn sự chú ý của Liễu Long Đình, Phượng Tề Thiên diễn vai ba của tôi, Lạc diễn vai mẹ của tôi, chú Hoàng có thể diễn vai ông nội của tôi, chúng ta đem tất cả thần lực trên người chúng ta đều giấu lên hết, không đất lúc bất đắc dĩ, tuyệt đối không được sử dụng, lần này, chúng ta cứ dùng thân phận của con người, đánh bại anh ấy!” Kế hoạch của tôi, nghe có vẻ rất là bí quá hóa liều, nhưng mà ngoại trừ cách này ra, với năng lực yếu ớt của chúng tôi, căn bản là không có cách đối phó với Liễu Long Đình, cách nghĩ của Lạc Thần và tôi là như nhau, sau khi tôi nói xong rồi, cô ta lập tức tỏ vẻ đồng ý, mà Phượng Tố Thiên lòng ham chơi tương đối nặng, anh ta muốn diễn vai ba của tôi, đương nhiên là vui vẻ, nghĩ cũng không nghĩ, thì nhanh chóng đồng ý rồi, bây giờ chỉ còn lại một mình chú Hoàng, chú Hoàng thấy mấy người chúng tôi đều đồng ý, thế là cũng gật đầu, nói với tôi: “Tuy là lão phu không thuộc về sự quản lí của cháu, nhưng mà lần này vì để người vợ đã chết của chú có thể yên tâm đầu thai chuyển thể, không bị biến thành yêu quái, lão phu đồng ý đi cùng với cô đến nhân gian kia lưu lạc một lần!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]