Chương trước
Chương sau
Lúc Liễu Long Đình nói với tôi những lời này, tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ấy, cảm giác tim mình như được đắm chìm trong một làn nước ấm, bèn dang tay ôm lấy eo của anh ấy thật chặt, vùi mặt mình vào trước người anh ấy, im lặng thật lâu không nói một lời nào.
Liễu Long Đình cũng ôm tôi một hồi, sau đó chắc là do lúc nãy anh ấy đã truyền pháp lực một nghìn năm cho Thần Núi nên thể lực đã thật sự chống đỡ hết nổi nữa, vì vậy đưa tay vỗ vỗ vào lưng tôi, kêu tôi để cho anh ấy nghỉ ngơi một lát, đợi khi nào anh ấy nghỉ xong thấy khỏe hẳn, tỉnh dậy sẽ lại tới tâm tình với tôi sau.
Bây giờ Liễu Long Đình cần phải nghỉ ngơi, nên dĩ nhiên là tôi vội vàng lau sạch nước mắt, dìu đỡ anh ấy nằm thẳng lên giường, vốn dĩ tôi còn muốn hỏi xem lát nữa sau khi tỉnh dậy anh ấy muốn ăn thứ gì? Nhưng mà câu hỏi này mới chỉ lăn qua lộn, lộn lại trong cuống họng tôi mà thôi, chứ đến cuối cùng tôi vẫn không hỏi câu đó ra khỏi miệng mình, bởi vì tôi cảm thấy nếu mà hỏi như vậy, tôi chẳng phải đã trở thành vú em của Liễu Long Đình rồi hay sao, tôi nào phải là vú em của anh ấy, tôi là bạn gái của anh ấy cơ mà.
Mà khi nghĩ tới chuyện giờ đây tôi là bạn gái của Liễu Long Đình, trong lòng tôi cũng ê ẩm quá đỗi, tôi đã từng được gả cho hai người, nhưng cả hai đều chẳng phải là người mà tôi yêu, để rồi giờ đây dù cho tôi mới chỉ hai mươi hai tuổi không tới hai mươi ba tuổi, nhưng trong lòng đã đau thương đến chết lặng, giống hệt như một bà lão năm sáu chục tuổi.
Sau khi Liễu Long Đình đã ngủ say, tôi ọc vẫn ngồi mãi ở bên mép giường để trông nom cho anh ấy, trong đầu cứ suy đi nghĩ lại một chuyện, hiện tại pháp lực của Liễu Long Đình đã bị hao mòn quá nhiều, nếu như trong thời gian này mấy người phe Nữ Hi lại muốn tới ra tay với Liễu Long Đình, vậy thì Liễu Long Đình hầu như là không có được tí xíu sức lực nào để đánh trả lại, bây giờ Thánh Thủy đã bị phá hủy mất rồi, Liễu Long Đình cũng không có khả năng chết rồi có thể sống lại giống như lúc trước được, tôi không thể cứ mãi ôm tâm lý may mắn rằng sau khi Thần Núi trở về, anh ta sẽ không nói cho Nữ Hi biết là anh ta đã hút đi tinh khí một nghìn năm của Liễu Long Đình, lúc trước Nữ Hi và Liễu Long Đình đã từng đánh với nhau rồi, cho nên cô ta hiểu rõ phần pháp lực một lộ nghìn năm này nếu bị hút mất, đối với Liễu Long Đình mà nói tương đương với nguyên khí bị tổn thương vô vùng nghiêm trọng, cô ta chắc chắn sẽ không chỉ khen ngợi Thần Núi hết lời, mà còn sẽ không chịu tiếp tục bỏ qua cho Liễu Long Đình nữa.
Vừa nghĩ tới chuyện này, tôi càng thêm sốt ruột, trong đầu tôi cứ quanh đi quẩn lại suy nghĩ biện pháp xoay vòng hết cái này tới cái khác, suy nghĩ xem tôi nên làm thế nào thì mới có thể bảo vệ Liễu Long Đình khỏi bị mấy người phe Nữ Hi tấn công nữa đây? Tôi thừa nhận là đầu óc của tôi không có xài tốt được như của Thần Núi và Liễu Long Đình, nhưng mà cho dù có không xài tốt đi chăng nữa, chẳng phải người xưa vẫn có câu nói thế này hay sao, Kẻ khôn tính ngàn việc, chắc chắn cũng sẽ có một việc tính sai, kẻ ngu tính ngàn việc, chắc chắn cũng sẽ có được một việc tính đúng, tôi chính là kẻ ngu đó, chỉ cần tôi dành toàn bộ thời gian công sức để nghĩ cách, nói không chừng lại có thể thành công cũng nên.
Nhưng mà hiện tại pháp lực của tôi lại quá yếu, nếu pháp lực của tôi mạnh hơn, không chừng cũng có thể bảo vệ Liễu Long Đình được, chỉ có điều là chúng tôi lại đang ở Quy Khư, sống trong khu Quy Khư này đều là con dân hết lòng ủng hộ Liễu Long Đình, tôi không thể nào giết yêu ma trong Quy Khư để nâng cao tinh khí của bản thân lên giống như lúc trước được, tuy nhiên nếu như Liễu Long Đình bằng lòng truyền tinh khí của anh ấy qua cho tôi, như vậy chỉ cần tôi biến thành bộ dáng của anh ấy, còn anh ấy thì biến thành bộ dáng của tôi, đến lúc đó người mà nhóm Nữ Hi chạy tới ra tay đánh trước tiên, chính là tôi, cho dù mọi chuyện có thành ra thế nào đi nữa, Liễu Long Đình đều sẽ còn có cơ hội chạy thoát được.
Nhưng mà nếu tôi nói thật phương pháp này cho Liễu Long Đình biết, anh ấy chắc chắn sẽ không đồng ý cho tôi làm như vậy, suy cho cùng thì đây cũng là chuyện mà chỉ cần không cẩn thận xíu thôi, cũng sẽ dẫn đến chết người, Liễu Long Đình sẽ không để cho tôi làm liều như vậy đâu.
Nhìn thấy bộ dáng suy yếu mê man này của Liễu Long Đình, trong lòng tôi đã ra quyết định, nếu như mà Liễu Long Đình bình phục lại được như cũ, tôi sẽ không làm chuyện gì cả, nhưng nếu mà anh ấy vẫn không có bình phục lại, tôi sẽ hút tinh khí của anh ấy, rồi thay thế anh ấy đi ra nghênh chiến với Nữ Hi.
Tất nhiên là nếu như mấy người nhóm Nữ Hi không tới, như vậy có thể để yên cho Liễu Long Đình nghỉ ngơi được rồi, như thế chính là trường hợp tốt nhất.
Liễu Long Đình đã hôn mê liên tiếp năm sáu ngày rồi, cũng không thấy anh ấy có xu hướng sẽ tỉnh lại, hơn nữa trong thời gian mấy ngày gần đây, tôi cứ sợ mấy người Nữ Hi sẽ có động tĩnh hay phát ra tin tức gì đó, thể là bèn kêu Tang Hạ tới đây, bảo cô ta mau sai mấy tên yêu ma quỷ quái ra ngoài đi quan sát nghe ngóng tình hình động tĩnh bên phía nhóm Nữ Hi, như vậy thì có thể biết được khi nào Nữ Hi dự định tới Quy Khư, chúng tôi cũng có thể chuẩn bị sẵn tâm lý. Trước đây Tạng Hạ đã từng tranh giành Liễu Long Đình với tôi, bây giờ Liễu Long Đình mê man bất tỉnh, số lần cô ta đến thăm Liễu Long Đình và chăm sóc Liễu Long Đình không hề ít hơn tôi xíu nào, giờ đây nghe thấy tôi kêu cô ta sai người đi theo dõi nhìn chằm chằm động tĩnh bên phía Nữ Hi, nên cũng không quá tình nguyện nghe theo lời của tôi, song vì nghĩ đến chuyện nếu làm vậy sẽ đảm bảo an toàn cho Liễu Long Đình, cô ta vẫn quyết định chọn ra mấy tên yêu quái lợi hại, đi tới cái nhà nghỉ ở dưới nhân gian mà tôi đã nói qua là mấy ngày trước chúng tôi đã trọ ở đó, để dán mắt theo dõi bọn Thần Núi và Nữ Hi, mà lý do khiến tôi chắc mẩm là Thần Núi và Nữ Hi vẫn còn ở trong nhà nghỉ đó như vậy, là bởi vì tôi đã nhìn thấy Thần Núi thuê căn phòng đó tới một tháng, giờ đây đã không còn được mấy cái miếu Thần Núi thời cùng anh ta, anh ta hoàn toàn không có nơi nào có thể đi nữa rồi, cho nên chỉ có thể trọ ở cái nhà nghỉ kia thôi.
Liễu Long Đình hôn mê mất rồi, nên có rất nhiều chuyện tôi cũng không thể hỏi Liễu Long Đình được, nói ví dụ như chuyện gì đã xảy ra với pháp lực của anh ấy, trên khắp thế giới này, ngoại trừ tôi là người tương đối hiểu rõ Liễu Long Đình ra, chỉ có Tang Hạ mới biết khá rõ về Liễu Long Đình, bởi vì Tang Hạn chính là thuộc hạ của Liễu Long Đình ở Quy Khư, tầm quan trọng của cô ta, có lẽ cũng giống như tôi ở đời trước, tôi cũng từng là thuộc hạ tài ba xuất sắc của Liễu Long Đình.
Còn có rất nhiều chuyện mà tôi cũng không nắm rõ ràng lắm, thế là bèn tìm một dịp, lúc Tang Hạ tự mình sắc thuốc cho Liễu Long Đình, tôi lẽo đẽo đi theo Tang Hạ vào nhà bếp, lúc này trên người Tang Hạ đang mặc một bộ đồ dành cho người hầu ở trong cung, váy xanh quần trắng, mái tóc dài óng ả được vấn lên bằng một cây trâm cài màu trắng, vóc người mảnh mai, tuy là nói cô ấy sinh sống ở Quy Khư, nhưng mà trông cả người cô ta toát ra khí thế giống như một vị thần vậy.
Có điều nhà bếp của Quy Khử lại không hề giống như nhà bếp ở nhân gian chúng tôi, dường như không hề có sự tồn tại của khói lửa, trong nhà bếp ở khu Quy Khư này, có những loại dược liệu mà tôi hoàn toàn chưa từng nhìn thấy bao giờ, có loại thì giống như là một khối thịt mỡ, có loại lại giống như là một đứa trẻ sơ sinh, trông vô cùng lạ lùng hiếm thấy, mà Tang Hạ thì lại dùng nội lực, đem tất cả những loại thuốc này từng chút một sắc thành nước thuốc, sau đó rót vào trong chén.
Đây vẫn là lần đầu tiên tôi tới nhà bếp của Quy Khư, sau khi Tang Hạ nhìn thấy tôi đi vào, cũng lười không thèm nói chuyện với tôi, đợi đến khi tôi cầm một mảnh đồ vật trông thì giống như phiến đá nhưng lại cực kỳ mềm mại ở trên bàn lên, hỏi Tang Hạ đây là cái gì? Sau khi hỏi xong, ngay lúc đang chuẩn bị ngửi thử xem có mùi vị gì, Tang Hạ đã giơ tay giật món đồ mềm mại trong tay tôi đi mất, nói với tôi rằng: “Đừng có đụng chạm lung tung, đây là thái tuế nghìn năm, người trần như cô không ăn được thứ này đâu.”
Thái tuế? Trái lại tôi đã từng nghe tới thứ này rồi, thường thường nghe mấy người già nói cái gì mà động thổ trên đầu thái tuế, không ngờ được, thịt của loại thái tuế này cũng có thể dùng làm thuốc.
Nhìn cái bộ dạng săm soi thái tuế mà giống như thấy được thứ gì kỳ dị cổ quái lắm của tôi, Tang Hạ liếc nhìn tôi với ánh mắt tỏ vẻ khinh thường, chẳng qua hiện tại Liễu Long Đình vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, giữa tôi và cô ta, tạm thời cũng không có xuất hiện cái cảnh tượng ghen tuông giành giật người yêu gì cả, Tang Hạ nhìn thấy tôi không duyên không có gì lại bỗng nhiên tới tìm cô ta, cũng không có thừa nước đục thả câu, mà dứt khoát hỏi thẳng tôi luôn: “Cô tới tìm tôi, có chuyện gì đấy, cứ nói thẳng ra đi, muốn biết cái gì, nếu mà tôi biết, thì sẽ nói cho cô nghe.”
Quả không hổ là yêu quái mấy nghìn năm, đối với chuyện tôi muốn nói cái gì muốn làm cái gì, Tang Hạ cũng đã đoán được cả rồi, cô ta cử hỏi thẳng tuột ra như vậy, tôi cũng không tiện úp úp mở mở nữa, thế là hỏi thẳng Tang Hạ luôn: “Không phải là Liễu Long Đình có pháp lực rất lớn hay sao? Trước đây có một lần chúng tôi đi ra ngoài, tôi đã tận mắt nhìn thấy trong tình huống đó mà anh ấy có thể tỉnh bơ ung dung làm cho nguyên một đống đổ nát ở Quy Khư đều phục hồi lại như cũ, pháp lực lớn đến như vậy, không có sức mạnh trên mười nghìn năm là không có khả năng làm ra được, vậy thì tại sao bây giờ chỉ là truyền tu vi một nghìn năm cho Thần Núi, lại bị hôn mê lâu như vậy?”
Tang Hạ vừa nghe tôi hỏi như thế, liền tỏ ra thù địch đối với tôi ngay lập tức, nghiến răng kèn kẹt hỏi ngược lại tôi: “Cô nói như vậy là có ý gì? Bệ hạ vì cô mà trả giá còn chưa đủ nhiều hay sao? Bây giờ anh ấy đã hoàn toàn mất hết pháp lực rồi, cô lại quay ra chê bai anh ấy vô dụng có đúng không?!”.
Nhìn thấy Tang Hạ bỗng nhiên lại thay đổi nét mặt, tôi vội vàng giải thích với cô ta, nói rằng tôi không phải có ý đó, tôi chỉ là muốn hiểu rõ hơn về quá khứ của Liễu Long Đình, tôi không muốn lại tiếp tục là một kẻ vô dụng, tôi muốn giúp đỡ Liễu Long Đình cơ.
Sau khi tôi nói xong, vẻ mặt của Tang Hạ mới hơi thả lỏng xuống chút, nhưng mà trong thoáng chốc khóe mắt liếc nhìn về phía tôi lại có chút khinh thường, hỏi ngược lại tôi: “Lời cô nói có thật không đó? Cô thật sự muốn giúp đỡ Bệ hạ hả?”
“Tôi nói hoàn toàn thật lòng, nếu như có một câu nào là nói láo, tôi sẽ bị thiên lôi đánh chết. Tôi thề với Tang Hạ như thế.
Mà Tang Hạ nhìn thấy tôi giơ tay thề, lúc này mới hơi chút tin tưởng lời tôi nói, cô ta tùy tiện vứt miếng thịt thái tuế đang cầm trong tay lên bàn, sau đó xoay người lại nói với tôi: “Cô không cần phải biết nhiều như vậy làm gì, có một cái biện pháp cực kỳ đơn giản, cô không chỉ có thể cứu được Bệ hạ, mà hơn nữa còn có thể giúp đỡ Bệ hạ hoàn thành được tâm nguyện, Bệ hạ sẽ là hoàng đế của cả thiên hạ, mà anh ấy chắc chắn sẽ lấy cô làm vợ, đến lúc đó, cô liền có thể trở thành hoàng hậu của cả thiên hạ.”
“Có phương pháp gì cô cứ nói thẳng rao luôn đi, chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định sẽ cố gắng làm cho bằng được.” Tôi nói với Tang Hạ.
“Giao đỉnh Tạo Vật của cô ra đây, chỉ cần cô chịu trả đỉnh Tạo Vật của cô lại cho Bệ hạ, như vậy còn hiệu quả hơn tất cả những việc mà cô muốn giúp anh ấy làm đó.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.