*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Tôi không thấy vẻ mặt của mình lúc nói câu này trông xấu xí cỡ nào. Tôi hận bản thân, tôi hận Thần Núi, tôi hận Liễu Long Đình. Nếu chấp niệm của mỗi người đều không sâu sắc như vậy thì có lẽ chúng tôi sẽ không rơi vào kết cục như thế nào.
Sau khi nhận được đáp án của tôi, Thần Núi dừng bước chân, ngực còn cắm lưỡi kiếm của Liễu Long Đình, cả người như ngọn núi sập xuống, khuỵu gối quỳ xuống đất, ngẩng đầu nhìn lên trời. Tinh khí trên người anh ta còn không ngừng tản ra chung quanh, một ngụm máu đỏ thẫm phun ra từ trong miệng, nhuộm đỏ cằm anh ta, cùng với mặt đất cứng rắn trước mắt.
Tiếng cười dữ tợn phát ra từ miệng Thần Núi. Anh ta như đang khóc, hoặc như đang hò hét. Thấy Thần Núi như vậy, trái tim tôi tan nát. Tôi có lỗi với anh ta, sớm biết anh ta sống đau khổ như vậy thì trước kia tôi giết anh ta còn tốt hơn là như bây giờ. Tôi muốn xuống khỏi vai Liễu Long Đình, nhưng Liễu Long Đình khiếng tôi không cho tôi nhúc nhích, cầm chân tôi rất chặt, khiến tôi khó có thể nhúc nhích. Theo lý mà nói lực lượng của anh ta không bằng tôi, nhưng khi nào mà anh ta lại khỏe đến mức này? Tôi quay sang nhìn Liễu Long Đình. Đôi mắt của tôi đang nằm trong hốc mắt, khi nghiêm túc nhìn anh ta, gương mặt của anh ta quen thuộc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268841/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.