*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi hỏi Thần Núi câu này, chính tôi đều không rõ cảm xúc của mình là gì. Nhưng khi tôi vừa nói xong thì Thần Núi rất kinh ngạc. Tôi vươn tay ôm cổ Thần Núi, nghiêng người nhìn mặt anh ta, tiếp tục giải thích: “Chẳng phải anh kêu tôi giết anh ta sao? Bây giờ tôi sẽ dùng chuyện này lấy lòng anh, sao anh còn ra vẻ kinh ngạc? Chẳng lẽ anh không muốn tôi đi giết anh ta?”
Giọng tôi tràn đầy không vui. Thấy vẻ mặt giả vờ nghẹn khuất của tôi, Thần Núi vươn tay ôm mặt tôi, ghé vào đầu giường đặt đầu tôi gối lên khuỷu tay anh ta, ngón tay vòng quanh tóc tôi chơi đùa, cúi đầu nói với tôi: “Đó là vì tối qua tôi nổi máu ghen nên muốn thử xem trong lòng cô có Liễu Long Đình hay không. Nhưng kết quả thật sự là tôi nghĩ nhiều. Khi cô hỏi tôi như vậy chứng minh trong lòng cô có tôi, tôi không muốn cô đi giết cậu ta nữa, giữ lại cái mạng chó của cậu ta để cậu ta sống sót đi. Cho dù muốn giết thì cũng là tôi đi giết cậu ta, cần gì cô ra tay.”
Tôi nói với Thần Núi câu đó là để anh ta cảm động, nhưng không ngờ tôi nói xong thì Thần Núi lại không cần tôi đi giết Liễu Long Đình. Giết Liễu Long Đình là khâu mấu chốt nhất trong kế hoạch của chúng tôi, nếu tôi không đi giết anh ta thì kế hoạch kế tiếp sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268833/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.