*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây không phải là điều không thể hay sao? Thân Núi đang dùng thân phận Tam Lang giáo chủ để cai quản thần tiên, sao lại có thể từ bỏ thân phận của mình mà cùng tôi đi tìm những thứ liên quan đến kiếp trước. Hơn nữa những thứ đó chỉ để khôi phục trí nhớ của tôi. Thần Núi chẳng có chút hứng thú nào với kí ức trong kiếp trước của tôi, anh ta giúp tôi lần này chỉ là muốn tôi mạnh hơn một chút, để sau này đỡ làm liên lụy đến anh ta mà thôi. Nhưng trong tay Thân Núi đang có gương trời, từ việc lần này tôi đã nhận ra tác dụng to lớn của nó, vì vậy tôi quay đầu lại và nói với Liễu Long Đình rằng chúng tôi có thể đi mượn cái gương trời đó của Thần Núi được không. Vì chỉ cần có cái gương đó thì chúng tôi có thể biết được mọi thứ. Dù gì thì hiện giờ chúng tôi và Thần Núi cũng cùng một phe nên có thể thử mượn. Mà nếu không mượn thì có thể thử trộm lấy nó đi. Dù sao thì cái gương đó cũng do tôi tạo ra trong kiếp trước, chính Thần Núi đã đánh cướp nó, hiện tại không thể để anh ta chiếm nó làm của riêng.
Nghe tôi nói xong, Cô Hoạch đột nhiên trợn tròn mắt, nở nụ cười khinh thường nói: "Cô suy nghĩ hơi quá rồi, Cô cho rằng mình có thể nhìn thấy mọi thứ trong cái gương đó sao? Gương trời tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268768/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.