*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Tiếng hét của Long Đảng lập tức kéo tôi ra khỏi sự mê hoặc của Liễu Long Đình về Long Dương - anh cả của nhà họ Lưu, người vẫn luôn làm chuyện động trời.
Anh ta vẫn còn đang ở nhà. Nếu chúng tôi ở lâu một chút, anh ta nhất định sẽ nhận ra là tôi đến. Nếu như anh ta có cái suy nghĩ như lời Liễu Long Đình đã nói thì bây giờ việc tôi đang ở nhà họ Liễu giống như ba ba trong rọ, đang chờ bị bắt. Tôi đứng dậy muốn đẩy Liễu Long Đình ra, và nói với anh ta rằng anh cả của anh ta đã trở lại bảo anh ta đừng gây rắc rối nữa, nhưng Liễu Long Đình dường như không để tâm đến lời tôi nói.
Khi tôi đang suy nghĩ, anh ta chỉ đơn giản sử dụng cái đuôi rắn để quấn quanh chân tôi lại. Cái đuôi rắn dò xét chui vào trong quần tôi.
Tôi rất muốn đánh anh ta. Đúng là t*ng trùng lên não nên không làm được tích sự gì. Lúc này, tôi nghe thấy tiếng kêu đầy sự ngạc nhiên vui mừng của Liễu Liệt Vân và giọng nói của một người đàn ông. Người đàn ông kia vừa đến liền hỏi: "Em ba đâu?" “Ở đây ở đây, trong phòng đầu
tiên. Liều Liệt Vân lập tức trả lời cho Liễu Long Dương.
Sau đó có tiếng bước chân đi về phía phòng ngủ của tôi và Liễu Long Đình.
"Tỉnh lại, Liễu Long Đình, anh cả của anh đã trở về! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268739/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.