*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Liễu Long Đình nói điều này vô cùng bình tĩnh, nhưng những lời này giống như thuốc độc rót vào tại tôi. Tôi không muốn nghe, tôi sẽ trúng độc khi nghe thấy chúng, tôi không muốn trái tim mình bị mất kiểm soát, sau đó lại thích anh ta một lần nữa, tôi chỉ cầu xin Liễu Long Đình đừng nói tiếp nữa
Để có thể quên đi tình cảm dành cho anh ta, tôi đã rất đau khổ. Cầu xin anh ta đừng để tôi đau khổ thêm lần thứ hai, thật lòng cầu xin anh. Nói đau trong lòng tôi đã tăng thêm vô số lần, may mà lúc này tôi đang diễn vai một đứa trẻ đang khóc. Nếu không nước mắt của tôi sẽ không thể nào giấu đi.
Sau khi nghe Liễu Long Đình nói xong, Ngân Hoa giáo chủ vô cùng tức giận, nói với Liễu Long Đình: "Anh thay đổi rồi Liễu Long Đình. Trước đây anh không làm vậy với tôi, Bạch Tô có gì tốt? Cô ta sớm muộn cũng chết thôi, anh thích cô ta thì có ích gi?!"
"Cô ấy chết hay không là một chuyện, tôi thích cô ấy hay không là một chuyện khác. Lúc trước tôi đối xử tốt với cô, cô nên cảm ơn Bạch Tô. Nếu như không phải cô ấy kiếp trước hoặc tôi, làm sao tôi có thể tốt với cô? Tôi vì cô làm nhiều chuyện như vậy, từng bước đưa cô lên vị trí giáo chủ, làm cho cô tái sinh, dồn Bạch Tô vào bước đường cùng, cô còn gì không hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268737/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.