*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Liễu Long Đình ở ngay bên cạnh tôi, tôi tỉnh lại ở trong giấc mơ, nhưng khi tôi quay đầu lại để gọi Liễu Long Đình đến cứu tôi thì tôi mới phát hiện mình không điều khiển được hai tay và hai chân của mình ở trong giấc mơ, vì vậy tôi chỉ có thể ở đắm chìm trong giấc mơ và nhìn Phật Thích Ca Mâu Ni cười với mình. "Con sợ ta à?" Phật Thích Ca Mâu Ni bỗng nhiên mở miệng nói, sau đó mọi thứ xung quanh tôi cũng biến thành một mảnh trắng xóa, mùi đàn hương từ trong chùa lan tỏa xung quanh tôi, bây giờ tôi dường như vẫn đang ở trong chùa.
Hiện tại Phật Thích Ca Mâu Ni muốn hại tôi thì đương nhiên tôi phải sợ ông ta rồi, có điều nếu như Liễu Long Đình đã để cho tôi trở thành mồi dụ vậy thì anh ta hẳn là đã đoán được Phật Thích Ca Mẫu Ni sẽ đi theo tôi trở về, nhìn thấy anh ta quan tâm tôi như bây giờ, tôi cảm thấy anh ta chắc chắn sẽ không để cho tôi phải chịu chết như vậy. "Không phải ông đang hỏi một chuyện quá vô ích hay sao? Ông là Phật Thích Ca Mâu Ni, nhưngông lại muốn hại tôi thì tôi đương nhiên phải sợ ông rồi." Tôi trả lời Phật Thích Ca Mâu Ni, lúc này đôi mắt của tôi dường như cũng chỉ có thể nhìn thấy ông ta, ngoại trừ ông ta ra thì xung quanh tôi đều là sương trắng và cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268712/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.