Nhưng khi nghe thấy tiếng Phượng Tổ Thiên gào thét, tim tôi như tan nát, đau đớn của tôi đã giảm bớt, nhưng Phượng Tổ Thiên thi không, khi anh ta nhìn thấy miệng vết thương trên mặt tôi, biểu cảm giống như người bị hủy đi gương mặt chính là anh ta, đau đớn, buồn bã, tuyệt vọng, tức giận.
Khi Phượng Tố Thiên không còn gào thét nữa, anh ta tiếp tục cúi đầu nhìn tôi, anh ta đưa tay ra muốn nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên trán của tôi, nhưng anh ta sợ tôi đau nên anh ta chỉ có thể ra sức ôm tôi vào lòng, sức ôm anh ta nhẹ như khi chạm vào máu thịt trong người anh ta, sợ tôi lại rời đi một lần nữa.
Nhi, lần này tôi sẽ không tha thứ cho anh ta nữa, anh ta đối xử với cô như thế nào, tôi sẽ đòi lại anh ta gấp mười lần!”
Khi Phượng Tổ Thiên nói, dù là giọng điệu hay biểu cảm, anh ta đều không muốn che giấu sự căm ghét của mình với Liễu Long Đình, lòng căm thù của anh ta lúc này còn dữ dội và tàn bạo hơn tôi, như thể dù bắt cứ lúc nào, ở bất kì đầu, anh ta muốn băm vắm cơ thể của Liễu Long Đình thành hàng ngàn khúc đều nhau.
Vẻ mặt của Thần Sông lúc này cũng rất tức giận, nhưng có ta lý trí hơn Phượng Tổ Thiên rất nhiều, và nói với Phượng Tổ Thiên: "Lúc trước, tôi vẫn luôn nhớ rằng Bạch Tô thích Liễu Long Đình, vì vậy tôi nhẫn nhịn với anh ta, nhưng tôi không nghĩ rằng anh ta lại càng ngày càng độc ác, loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268693/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.