**********
Lời vạch trần của Cô Hoạch Điều khiến tôi và Phượng Tố Thiên không tránh khỏi cảm thấy xấu hổ, đến nỗi ngay cả lời ước nguyện Phượng Tổ Thiên cũng không nói, chỉ nhanh chóng thổi nên rồi cầm dao cắt bánh kem cho chúng tôi.
Nguyên một buổi tối, bầu không khí tươi đẹp của chúng tôi đều bị Cô Hoạch Điều phá hủy. Nhưng lời của Cô Hoạch Điều cũng khiến tôi khẳng định được đáp án trong lòng mình, đúng thế, quả thật tôi rất hân Liễu Long Đình, nhưng dù có hận anh ta tới cỡ nào, thì vị trí của anh ta trong lòng tôi vẫn là độc nhất.
Sau khi cùng Phượng Tổ Thiên mừng sinh nhật xong, tôi và anh ta cùng nhau lên gác đi ngủ. Lúc này, trong lòng tôi vẫn mải nghĩ về chuyện của Liễu Long Đình, ba ngày sau anh ta sẽ chết, nhưng tôi vẫn còn đang suy nghĩ có thật sự muốn cứu anh ta hay không? “Tiểu Bạch” Thời điểm tôi và Phượng Tổ Thiên chuẩn bị ai về phòng nấy, Phượng Tổ Thiên bỗng gọi tôi lại.
Hiện tại cũng sắp tới mười hai giờ rồi, vì thế tôi bèn cười cười, võ vai Phương Tổ Thiên, chúc anh ta ngủ ngon, nói anh ta nhớ đi nghỉ sớm một chút. Nhưng mà khi tôi còn đang nói, Phường Tổ Thiên chơi xoay người ôm lấy tôi, ngay lúc đó tôi còn chưa hiểu được ý tử của anh ta, nên không có đầy anh ta ra. Mà Phượng Tố Thiên thấy tôi không đẩy ra, vì thế anh ta càng ra sức kéo hồng tôi về phía ngực anh ta, chất đến độ khiến tôi cảm thấy thắt lưng sắp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268679/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.