Thấy Phượng Tổ Thiên tuyên thệ như thế, tôi hơi an tâm một chút. Dù sao thì thần tiên khác với người thường chúng ta, thần tiên đã thề thì có uy tín tuyệt đổi, nói cái gì chính là cái đó. Buổi tối tôi ra ngoài chơi với Phượng Tố Thiên, lúc về, Phượng Tổ Thiên đưa tôi về phòng, để tôi ngủ sớm chút
Cơ mà Phượng Tổ Thiên đúng là có tâm thật, bố trí phòng tôi y như khuê phòng của thiếu nữ thời xưa, còn có cả ảnh tôi. Chắc từ lúc bàn được với tôi, đã trang trí phòng luôn rồi.
Con chim chín đầu kia, chính cái con Cô Hoạch Điểu kia, bị Phượng Tố Thiên nhất dưới tầng. Đến tối, không biết có phải nói ngủ rồi không, khò khè khò khè, một đầu ngủ thì vẫn ổn nhưng chín cái đầu cùng khò khè một lúc làm tôi nằm trên giường lăn đi lộn lại không ngủ được.
Cả buổi tối, tiếng ngáy kia vẫn ồn ào cả buổi, hơn nữa lúc chiều, Phượng Tổ Thiên cho tôi uống thuốc, bụng thấy hơi trướng, nên dậy đi vệ sinh.
Trong phòng tôi có phòng vệ sinh, có lẽ do tôi mệt quá, còn bị tiếng ngáy kia ảnh hưởng nên mơ mơ màng màng, lúc rời giường, không có mở mắt, tay mở cửa rồi đóng lại. Lúc mà tôi ngửi thấy mùi hoa mai ấm áp bao quanh, trong đầu liên tưởng tới mùi trên người Phượng Tổ Thiên. Tôi mở mắt thì thấy, không biết sao, lại đi đến phòng Phượng Tổ Thiên.
Tôi thấy bản thân cũng lạ ghê, nhưng Phượng Tổ Thiên cũng chưa ngủ, mặc áo ngủ, bật đèn bàn ngồi đọc sách, thấy tôi mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268653/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.