*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vốn dĩ tôi là ân cần ra mở cửa, nhưng không ngờ hai người đàn ông này lại nói tôi làm sai và yêu cầu tôi phải bù đắp. Rốt cuộc là tôi đã làm gì sai, tôi nợ họ cái gì mà bọn họ lại bắt tôi phải bù đắp?
Thấy tôi nhíu mày tức giận, đám người kia cũng có chút kinh hãi, bọn họ nhanh chóng nói cho tôi biết là bọn họ chỉ được giao nhiệm vụ đến để thông báo chuyện này, chứ vốn dĩ bọn họ cũng không muốn đến đây. Bọn họ nói thêm vài ba câu nữa sau đó nhanh chóng chạy vào thang máy đi xuống dưới.
Tâm trạng buổi sáng tôi vốn dĩ đang tốt như vậy lại bị hai tên khốn kiếp này đến quấy rầy. Sau khi đóng cửa lại, tôi quay người tức giận ngồi trên số pha, nếu không phải sợ làm phiền đến giấc ngủ của Liễu Long Đình thì tôi đã nổi giận lôi đình rồi.
Vu Anh bưng bát đi ra, nhìn thấy tôi đang tức giận thì liền hỏi tôi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Nếu trước đây không phải vì cô ta nhờ tôi và Liễu Long Đình đi giết Tiên gia thì có lẽ tôi không bị hiểu lầm như bây giờ. Nhưng nếu tôi nói ra chuyện ấy với Vu Anh thì nhất định cô ta sẽ cho tôi là một người bụng dạ hẹp hòi, vì vậy nên tôi nói với cô ta là không có gì, chỉ là có hai người đàn ông đến nói rằng nghĩa trang trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268630/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.