Sao cái tên này nghe giống hệt như tên nam chính trong truyện ngắn Mary Sue ngôn lù mà trước kia tôi từng đọc thế nhỉ? Nếu có người chịu làm tiên gia của tôi thì đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng tôi không rõ lai lịch và bản lĩnh của Hư, hơn nữa Liễu Long Đình không có ở đây, bình thường anh ấy không thích tôi thu xuất mã tiên, nếu tôi thu nhầm người, gây ra chuyện gì thì anh ấy sẽ lại nói tôi.
Chẳng qua khi Kiều Nhi nghe thấy Hư nói muốn làm xuất mã tiên của tôi thì lại vô cùng vui vẻ, hỏi Hư có phải anh ta làm xuất mã tiên của tôi thì cô bé có thể mời Hư tới nhà cô bé chơi không? Cô bé có rất nhiều thứ muốn cho Hư xem.
Thấy Kiều Nhi vui vẻ, Hư cúi người trước mặt cô bé, cười khẽ búng vào đầu cô bé: "Đương nhiên rồi, chờ chị con cho thầy làm xuất mã tiên của cô ấy thì con muốn đi đâu thầy cũng có thể dẫn con đi.”
Nghe vậy, tôi có cảm giác như không phải Hư sống ở đây, mà như là bị nhốt ở đây, bởi vì anh ta không thể đi ra. Nhưng anh ta lại rất thích Kiều Nhi, ngay cả tới nhà Kiều Nhi cũng phải chờ làm xuất mã tiên của tôi trước.
“Chị Tiểu Bạch, chị nhận sư phụ của em làm xuất mã tiên đi. Sư phụ em tốt lắm hơn nữa còn rất giỏi, cái gì cũng thấy được chị thu sư phụ làm xuất mã tiên đi.." Kiều Nhi cứ ôm chân tôi, khiến tôi không biết nên giải thích với cô bé như thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268612/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.