Không thể nào! Chung quy Phượng Tổ Thiên là người rất dễ hiểu, hơn nữa tôi cũng chưa từng cho anh ta hy vọng gì, cho nên anh ta sẽ không như Anh Cô. Chẳng qua tôi vẫn rất tò mò về tình cảm của Anh Cô dành cho Hồ Tiên, lúc trước bà ta nói rằng Hồ Tiên đã hại chết chồng bà ta, có phải là vì lý do này nên Anh Cô vẫn căm hận Hồ Tiên không?
Tôi không tiếp lời Liễu Long Đình mà hỏi anh ấy rằng anh ấy có biết gì về câu chuyện tình cảm của Anh Cô với Hồ Tiên không? Thấy tôi không có tâm tư trả lời câu hỏi của mình, Liễu Long Đình cũng không muốn trả lời tôi, bảo tôi đừng hỏi anh ấy, bây giờ anh ấy đang không vui, lười nói chuyện với tôi.
Tôi quay sang trề môi, không hỏi thì không hỏi.
Thị trấn mà chúng tôi muốn tìm Anh Cô ở ngay bên cạnh huyện Hạ Đường. Liễu Long Đình tìm Anh Cô theo khí tức của bà ta, đi vòng vèo bảy tám lần, thấy một người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp ngồi trong đình nghỉ mát ở công viên. Người phụ nữ này mặt mày có phần giống Anh Cô, nhưng trẻ hơn Anh Cô rất nhiều, thoạt nhìn như đang biểu diễn tạp kỹ, dựng một tấm biển xem xiếc thú ngoài đình nghỉ mát. Người phụ nữ này dắt một con hồ ly trắng to như chó, dây thừng cột chặt trên cổ hồ lỵ. Hình như đã lâu rồi con hồ ly này không được tắm rửa, bộ lông trắng muốt bẩn thỉu như giẻ lau, đẳng sau hồ ly là những con vật khác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268596/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.