*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời phản bác cam chịu của tôi khiến Liễu Long Đình nhất thời không nói được gì, trừng tôi hồi lâu mới nói: "Bây giờ tôi lười so đo với em. Trở về xem tôi xử lý em thế nào."
Nói rồi, Liễu Long Đình đi về phía tôi. Thấy Liễu Long Đình đã đến, Bạch Hạc quay sang nói với tôi: “Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành. Mong lần sau cô nương gặp Lạc Thần thì nói tốt cho ta mấy câu."
Nói xong, Bạch Hạc vỗ cánh bay ra ngoài hang, trong hang chỉ còn lại mình tôi với Liễu Long Đình. Tôi đang nổi nóng nên không để ý với Liễu Long Đình, quay sang nhìn mấy con Thiên Cẩu đẳng sau, nói với chúng: “Lần này tôi tha cho các người. Vừa rồi các người đã nghe lời Bạch Hạc nói chưa? Các người có muốn đi theo tôi không? Nếu muốn thì phái một con chó tới nhà tôi để trực ban, tôi sẽ cho tiên bài cung phụng, nếu không muốn thì tôi cũng không ép buộc, lần sau có duyên gặp lại."
Mấy con Thiên Cẩu vừa rồi bị Bạch Hạc vỗ cánh tạo gió thổi bay cho đầu rơi máu chảy, mấy con Thiên Cẩu con bò lết lên trên mặt đất kêu áu áu, nghe rất đáng thương. Hai con Thiên Cẩu lớn nhìn nhau như đang thảo luận, sau đó Thiên Cẩu đực đi về phía tôi, biến thành một người đàn ông cao lớn quỳ trước mặt tôi: “Chuyện hôm qua tôi thật sự là không còn cách nào, cho nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268565/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.