*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nóng vội, thế là sao?
Tôi mang giày xuống giường, muốn nghe xem Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân đang nói gì. Có lẽ Liễu Liệt Vân nghe thấy tiếng đi đường của tôi nên không tiếp tục nói chuyện nữa. Một lát sau, Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân đi vào phòng. Thấy tôi có thể đi đường, Liễu Liệt Vân cười hỏi tôi hôm qua em ba của cô ấy không làm tôi đau chứ, bên ngoài đồn rằng kỹ thuật của em ba cô ấy xưng thứ hai thì không ai dám xưng hạng nhất, cách xa hạng ba vạn dặm, em nhặt được bảo rồi đấy.
Liễu Liệt Vân hứng thú nói với tôi rằng Liễu Long Đình lợi hại cỡ nào, còn bảng xếp hạng gì gì đó. Liễu Long Đình quay lại cau mày nhìn Liễu Liệt Vân. Liễu Liệt Vân nhất thời hiểu được Liễu Long Đình không cho mình nói chuyện này, thế là thức thời dừng miệng, cười hì hì kêu Liễu Long Đình dẫn tôi đi rửa mặt, cô ấy đi kêu người hầu nấu bữa sáng, lát nữa nấu xong sẽ kêu chúng tôi ăn cơm.
Thấy Liễu Liệt Vân đã đi ra ngoài, Liễu Long Đình đi về phía tôi, cầm cánh tay tôi lên bóp một chút, lại cúi người sờ đầu gối của tôi, ngẩng đầu hỏi tôi: "Bây giờ em còn đau không?"
Để chứng minh mình không đau, tôi nhảy nhót trước mặt Liễu Long Đình mấy cái, nói mình không đau chút nào. Thấy tôi đã khỏe lại, Liễu Long Đình xoay người đi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268554/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.