Khi tôi mở mắt ra lần nữa, một tia sáng chiếu vào mắt tôi. Tôi cứ như đã ở trong bóng tối thật lâu, vừa mở mắt ra ánh sáng đâm vào mắt đau nhói. Sau khi thấy rõ mọi thứ chung quanh, tôi thấy minh nằm trong một căn phòng trang trí đẩy bóng bay và hoa tươi, đồng thời cũng dán rất nhiều chữ hỷ đỏ, trên người tôi cũng mặc một chiếc váy cưới trắng tinh.
Tôi... đã kết hôn với Liễu Long Đình ư? Tôi tự hỏi bản thân.
Không thể nào! Tôi chi nhớ rõ mình với Liễu Long Đình đang uống rượu, Liễu Long Đình nói đây là tửu chú rồi chúng tôi đều ngất xỉu. Chẳng lẽ Liễu Long Đình thừa dịp tôi ngất xiu mà kết hôn với tôi?
Trong phòng không có ai, tôi muốn ngồi dậy, nhưng cả người mềm nhũn không có chút sức lực nào. Giày vò một hoi mà chỉ ngồi dậy được một chút. Nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, nơi này cũng là trong nội thành, chẳng qua không hiểu tại sao bây giờ được thỏa mãn nguyện vọng kết hôn với Liễu Long Đình mà tôi lại chẳng vui vè phấn khởi chút nào, cu càm thấy bất an như thể sắp xày ra chuyện gì đó, như thể người mà tôi gà không phải là Liễu Long Đinh.
Nhưng giường đỏ, váy cưới trắng, không phải là Liễu Long Đình cười tôi thì là ai cưới tôi?
Bên ngoài vang lên tiếng cười đùa của trẻ con cùng tiếng trò chuyện của người lớn. Giọng nói của những người đó rất xa lạ đối với tôi, trong lòng tôi còn phòng đoán có phải đó là họ hàng bên nhà Liễu Long Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268544/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.