"Không được, để tôi đi với cậu. Đám tiểu quỷ này đều không phải dạng vừa, tam gia đi một mình thì tôi lo.." Hoàng Tam Nương không yên lòng, nhưng Liễu Long Đình đã đưa ra quyết định nên không nghe cô ấy khuyên nhủ mà trực tiếp rời khỏi người tôi, đi về phía căn nhà tranh kia.
Sau khi Liễu Long Đình rời đi, tôi không còn thấy được thứ gì, chỉ thấy Liễu Long Đinh bình tĩnh đi đến chỗ nhà tranh.
Thực ra lúc này, tôi nghĩ tới chuyện kéo Liễu Long Đình lại. Tôi lo Liễu Long Đình quả cậy mạnh, muốn lấy lại hồn via cho mẹ tôi, nếu vì thế mà Liễu Long Đình sẽ bị thương thì tôi cũng không thể chịu được. "Tam Nương, Liễu Long Đình có nguy hiểm không?" Tôi hòi.
Hoàng Tam Nương không biến thành hình người, bởi vì quá lo lắng cho Liễu Long Đình nên có vẻ không kiên nhẫn với tôi, chỉ nói cô ấy không biết, nơi này không phải là Đông Bắc Quỷ Tiên ở phương nam vừa nhieu vừa loạn lạc, lỡ xày ra chuyện thi phải làm sao?
Tôi vốn không quá lo cho Liễu Long Đình, dù sao anh ấy cũng cho tôi ấn tượng là chỉ cần anh ấy muốn làm thì chắc chắn sẽ thành công, nhưng bây giờ thấy Hoàng Tam Nương khẩn trương như vậy, tôi cũng khẩn trương theo. Khi Liễu Long Đình thong thả tiến về phía nhà tranh, tôi hỏi Hoàng Tam Nương đám tiểu quỷ kia có tấn công Liễu Long Đình không? Hoàng Tam Nương vẫn nhìn chằm chằm vào Liễu Long Đình, mãi tới khi Liễu Long Đình bước vào căn nhà tổi tàn kia mới quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268540/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.