Tôi mang thai đã sắp bốn tháng rồi, bao nhiêu ngày qua, bụng tôi vẫn giống hệt như trước kia, không to cũng không nhỏ. Lúc trước tôi thấy dù sao cũng là Liễu Long Đình chăm nom cho con anh ấy nên tôi lười quan tâm. Nhưng dù gì cái thai cũng nằm trong bụng tôi bốn tháng rồi, nói gì đi nữa cũng có tình cảm, cho nên tôi muốn xem thử chúng đã lớn thế nào rồi, cho dù là một ổ rắn thì tôi cũng không sợ.
Nhưng Liễu Long Đình nghe vậy thì lại cau mày, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng, hỏi tôi tại sao lại có suy nghĩ đó? Tôi bèn kể lại chuyện chổi tinh cho anh
ấy, hy vọng anh ấy có thể giải thích cho tôi thế là ý gì. Tuy nhiên Liễu Long Đình nghe tôi kể xong thì sắc mặt trở nên không kiên nhẫn, nói rằng loại tinh quái nhỏ yếu đó ngay cả Phượng Tổ Thiên cũng không nhận ra thì sao biết đứa bé trong bụng tôi là cái gì? Tôi chỉ mang thai con của anh ấy thôi, kêu tôi đừng nghĩ nhiều. Chờ sáu tháng sau đứa bé chào đời, chúng tôi sẽ đưa nó đến núi Trường Bạch, cho bọn nhỏ chơi với Long Đằng và Kiều Nhi. Nếu tôi muốn gặp con thì ở lại núi Trường Bạch, nếu muốn bọn nhỏ được thấy xã hội bên ngoài thì chúng tôi sẽ đón con đến chỗ mình nuôi nấng.
"Nhưng..." Tôi vừa định nói tôi muốn thấy đứa bé trong bụng trông như thế nào, dù sao tôi cũng là mẹ rồi, làm gì có bà mẹ nào không muốn xem đứa con trong bụng, không quan tâm chúng trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268515/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.