Gì vậy? Tôi nhất thời hoảng sợ, hét lên rồi chui vào lòng Liễu Long Đình. Thấy rồng xám hùng hổ xông về phía chúng tôi, Liễu Long Đình đẩy tôi vào trong đám đông, kêu tôi chạy xa một chút, Long Vương nhằm vào anh ta.
Vừa dứt lời, Liễu Long Đình chỉ lo đẩy tôi chứ không có cơ hội trốn tránh, rồng xám đã vây quanh Liễu Long Đình bay một vòng, hung ác xuyên qua thân thể Liễu Long Đình. Khi rồng xám chui ra từ ngực Liễu Long Đình, từng dòng khí trắng bay ra từ chỗ đó, hơn nữa còn hung hãn vây quanh Liễu Long Đình, không cho phép người khác tới gần.
Tôi bị Liễu Long Đình đẩy vào đám đông, ngơ ngác nhìn Liễu Long Đình bị con rồng xám kia đẩy ra vô số tinh khí, quỳ một chân xuống đất, phun ra một ngụm máu đỏ tươi, nhuộm đỏ chiếc cằm trắng nõn của anh ấy.
“Liễu Long Đình!"
Tôi lớn tiếng kêu lên, muốn chạy về phía Liễu Long Đình. Nhưng con rồng xám kia thấy tôi thì lập tức quay lại, há miệng rống lên, mùi tanh trong miệng nó ập vào mặt tôi, giọng nói già nua uy nghiêm vang lên từ trong miệng con rồng này: “Mau lui ra! Ta phải đưa nghiệp chướng này ra công lý!"
Giọng nói này lớn đến mức suýt nữa làm màng nhĩ của tôi vỡ tan. Song cùng lúc đó, Phượng Tố Thiên trong người tôi lập tức khống chế thân thể tôi, nghênh đón rồng xám: “Ông dám!"
Phượng Tố Thiên nói bằng giọng của mình, tràn đầy uy nghiêm. Tôi chưa bao giờ thấy anh ta nói chuyện bằng giọng đứng đắn như vậy.
“Mở to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268509/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.