Thấy tôi nói vậy, Liễu Long Đình vui vẻ cười: “Sao tự nhiên em lại nghĩ thoáng rồi?"
Tôi trừng Liễu Long Đình, không muốn để ý tới anh ta, nhưng lúc này lại không thể không để ý, bởi vì chính tôi không thể giải quyết được chuyện này.
"Em có phải nhất định không phải là anh đâu? Vừa rồi em nghe điện thoại của Anh Cô, cảm thấy Anh Cô vẫn không thích chúng ta yêu đương, vừa rồi bà ấy lại nói rất nhiều, em không biết là thật hay giả."
"Em nói tôi nghe xem, tôi phân tích cho em."
Tôi còn muốn giận Liễu Long Đình vì tối qua đối xử với tôi như vậy, không muốn để ý tới anh ta. Nhưng khi Liễu Long Đình mỉm cười lại gần, gương mặt của anh ta vô cùng đẹp dẽ, mặt mày như họa, làn da trắng trẻo, cho dù tức giận đến mấy, nhìn khuôn mặt này cũng không thể giận nổi nữa. Vì thế tôi nói không cần, tôi muốn tìm Phượng Tổ Thiên bàn chuyện này.
Tôi nghĩ nguyên nhân khiến Anh Cô vẫn không muốn tôi yêu đương với Liễu Long Đình có lẽ là vì quan hệ giữa bà ấy với tiên gia. Nhưng nếu tiên gia của bà ấy đã hại chết chồng bà ấy thì bà ấy lại quá tích cực ngăn cản tôi với Liễu Long Đình đến với nhau. Lúc trước Anh Cô với tôi không thân chẳng quen, chỉ mới gặp nhau một hai tháng ngắn ngủi, chưa tới năm lần gặp mặt, sao bà ấy lại thật sự coi tôi như con gái ruột chứ? Tôi không thể mua được gì từ miệng Anh Cô, tôi thậm chí còn chưa thấy Hồ Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268507/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.