“Ngài đang kêu tôi hả?” Tôi tò mò nhìn con gà này.
“Trừ cô ra còn ai? Cô thân là đệ tử xuất mã mà lại không nhận ra tiên gia, có tư cách gì làm đệ tử xuất mã của ta?”
Nhìn con gà ngoại hình kỳ quặc này, tôi thật sự không thể liên tưởng nó với Thượng Phương Tiên cao quý trên trời. Thượng Phương Tiên chẳng phải đều tràn đầy tiên khí, chính khí đường đường hay sao? Trông chật vật thế này là sao vậy?
Có điều bây giờ Liễu Long Đình không ở bên cạnh, tôi lại gặp một con vật biết nói nên dù gì đi nữa thì cũng nên kính trọng một chút. Tôi bèn bế con gà lên: “Mặc dù tôi là đệ tử xuất mã, nhưng cũng không có nhiều bản lĩnh, chẳng qua là có người kêu tôi tới đây nghênh đón Thượng Phương Tiên, xin hỏi ngài có phải là Thượng Phương Tiên mà tôi đang tìm không?”
Nghe vậy, con gà liếc xéo tôi, ngạo mạn quay đầu đi, nhảy lên ghế dựa gật đầu: “Đúng, ta chính là tiên gia của cô. Mấy kiếp trước chúng ta có số mệnh sâu xa, kiếp này ta hạ phàm độ kiếp là để trợ giúp cô tu thành chính quả. Viết tên ta đi, cúng trong đền thờ nhà cô, một ngày ba bữa đều phải cúng thịt bò dê tươi mới cùng máu súc vật tươi mới, cúng ta chu đáo thì ta sẽ giúp cô sớm ngày phi thăng.”
Tôi không có hứng thú với phi thăng, hơn nữa Thượng Phương Tiên thật khó hầu hạ. Tôi cúng cho Liễu Long Đình thứ gì cũng được. Mặc dù Thượng Phương Tiên cao quý hơn một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-thai-mang-xa-thai-ran/1268476/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.