Hổ Nhỏ là một đứa bévô cùng chu đáo với người lớn. Cậu dành trọn cho cha không gian để thểhiện tình thương yêu của mình. Ban ngày, cha mẹ Phùng, bảo mẫu, dì giúpviệc đều có mặt, cậu ăn uống ị ngủ, đáng yêu lấy lòng người khác, đắc ývô cùng. Đợi đến buổi tối, từ tối đến buổi đêm, khi Phùng Nhất Nhất phụtrách chăm cậu còn tạm ổn, từ nửa đêm đến sáng là thời gian của Tạ GiaThụ, cu cậu đêm nào cũng phải khóc một trận.
Tình trạng trên tiếp diễn liên tục hơn nửa tháng, Tạ Gia Thụ tức điên rồi! Buồn ngủ đếnkhông thể mở mắt! Bò dậy vừa nhỏ giọng mắng người vừa ôm cu cậu vào lòng dỗ dành.
Phùng Nhất Nhất mơ mơ màng màng nhưng vẫn nghe thấy, quát anh, “Anh đừng có ăn nói bậy bạ!”.
Tạ Gia Thụ cũng biết như vậy là không đúng, dáng vẻ thảm thương nhỏ giọng cãi lại, “Vậy em dậy ôm nó đi!”.
Phùng Nhất Nhất thoải mái ôm gối, “Đã nói rõ là từ tối đến nửa đêm là em, từ nửa đêm đến sáng là anh rồi”.
Lúc đầu, hai người quyết định làm cha mẹ tốt, sau một cuộc nói chuyện thành thật với nhau, họ đã lập ra một thời gian biểu đơn giản, yêu cầu nghiêm túc tuân thủ, chấp hành. Nhưng tình hình hiện tại vừa đặc biệt vừa quái dị, cứ tiếp tục thế này cũng không phải là cách hay. Tạ Gia Thụ đínhhai vòng mắt đen làm nũng chơi xấu, Phùng Nhất Nhất cũng thấy anh đángthương, lòng từ bi trỗi dậy, đổi ca cho anh.
Nhưng ngày thứ haisau khi đổi ca, từ tối đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-niem/3015092/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.