Tập 2
Thích đến độ dù biết anh đã thay đổi, không còn là anh của ngày xưa nữa nhưng vẫn nguyện vì anh mà bất chấp hết thảy để quên mình một lần.
Phùng Nhất Nhất không về nhà, một là vì Tạ Gia Thụ ở đây, cô không rời điđược, hai là sợ về nhà, mẹ Phùng sẽ không cho cô ra ngoài nữa. Tạ GiaVân gọi người mang đầy đủ vật dụng hằng ngày đến, còn dặn dò y tá trưởng chăm sóc cho cô.
Y tá trưởng tràn đầy nhiệt huyết,. Phùng NhấtNhất xin chỉ bảo hướng dẫn, y tá trưởng đã giảng giải kỹ càng, tỉ mỉ cho cô cách lau người cho bệnh nhân sau khi phẫu thuật, bao gồm cả cách vệsinh ….”tiểu ma vương”.
Mặc dù, Phùng Nhất Nhất là người được chọn lựa duy nhất để làm công việc này, nhưng cô vẫn cảm thấy vô cùng lúng túng.
Cô đỏ mặt, cúi gằm ra khỏi phòng của y tá trưởng, rảo bước về phòng bệnhcủa Tạ Gia Thụ, đi ngang qua một hành lang dài, bỗng nghe thấy tiếnghuýt sáo.
Áo blouse trắng anh tuấn dựa vào tường, hai tay đút vào túi áo, nhướng mày mỉm cười với cô, tư thế và tiếng huýt sao của anhđều đẹp như nhau.
Phùng Nhất Nhất dừng bước, ngượng ngùng nở nụ cười.
“Lão Đại nói hết với em rồi!”, nhìn bàn tay của Thẩm Hiên, dù anh đút tayvào túi áo, cô vẫn thoáng trông thấy băng gạc được quấn trên cánh tayanh, “Cám ơn anh rất nhiều vì đã cứu em!”.
Thịnh Thừa Quang cònnói với cô rằng, để điều tra băng ghi hình lúc cô rời đi, Thẩm Hiên đãđến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-niem/3015025/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.