Nếu đã là một tình yêu đẹp đến như thế, sao có thể đành lòng rằng tốt nhất đừng bao giờ gặp gỡ.
***
Từ Thừa Kiêu đích thân dẫn đội đi bắt người. Đám người Râu Rậm bị bắt khiđang xếp hàng chờ mua hạt dẻ tại một khu chợ náo nhiệt. Rất nhanh sauđó, tin tức đã được truyền đi, chuyện Phùng Nhất Nhất bị bắt cóc khôngthể giấu thêm được nữa,
Người đầu tiên biết chuyện là Tạ Gia Vân. Cô đi hỏi Tử Thời, sau đó Tử Thời gọi điện đến Phùng gia chứng thực tin tức. Ai ngờ, cha Phùng mẹ Phùng nhận được điện thoại của Tử Thời mớihay tin con gái bị bắt cóc. Mọi người đều đang ngồi đợi trong bệnh việncủa Thẩm Hiên. Phùng Nhất Nhất vừa bước vào, trông thấy cha mẹ cô liềnbật khóc.
Chẳng mấy khi mẹ Phùng khóc không thành tiếng thế này, bà ôm con gái vào lòng, vừa khóc vừa dùng sức đánh cô.
Cha Phùng cũng đỏ mắt , ôm túi xách cho hai mẹ con họ, ngồi bên cạnh, giương cạp mắt đỏ về phía cô con gái.
Trước đây, Phùng Nhất Nhất luôn cho rằng cha mẹ thương yêu em trai hơn. Mặcdù ngoài miệng cô không nói, nhưng trong lòng ít nhiều cũng oán hận họ.Trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, và cô số những chuyện nhỏ nhặt,nỗi oán hận ấy đã gom góp thành định kiến ăn sâu bén rễ. Rất nhiều hànhđộng vô tâm của cha mẹ Phùng, cô đều âm thầm ghi nợ trong lòng.
Thật ra, làm gì có cha mẹ nào không thương yêu con cái mình? Quả thực, họcoi trọng con trai hơn, nhưng họ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-niem/3015022/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.