“A Anh, vừa có một đoàn khách gọi năm nồi lẩu cho khoảng hai mươi người tới quán bar Night Captain này.”
Đã gần mười giờ rồi, hiện tại các bàn đều đã kín nên chắc tạm thời sẽ không có thêm khách nữa đâu, dù sao chú Chu cũng không bán khuya. Hoàng Anh liền tranh thủ vào bếp giúp ông đóng gói.
“Đám thanh niên giờ hay thật.” Chú Chu vừa đóng gói vừa cười khẽ, càm ràm, “Ai lại gọi lẩu tới quán bar không biết, người ta lại chẳng đuổi ra ấy chứ. Chắc đều là đám cậu ấm đi chơi nên giờ đói đây mà.”
Chú Chu đóng gói xong thì ra ngoài gọi điện cho nhân viên giao hàng tới lấy rồi đi giao.
Lát sau, ông có hơi sốt ruột quay vào bếp, “Chết thật, thời gian cao điểm nên các nhân viên giao đều bận hết rồi. A Anh, cháu trông quán nhé, chú tự đi giao vậy, để lâu là đồ sẽ không ngon nữa đâu, trời lạnh như này dễ nguội lắm.”
Hoàng Anh biết tính chú Chu, ông luôn muốn có thể đưa tới những món ăn ngon nhất cho thực khách. Nhưng giờ đã gần mười giờ rồi, ông đã cao tuổi, làm sao để ông đi giao hàng vậy được, để anh đi thì hợp lý hơn.
“Chú Chu, để cháu đi cho, chú cho cháu mượn xe điện nhé?”
“Nhưng cháu có đi được không hả?” Chú Chu hơi ngập ngừng, dù sao ông cũng đã sống ở đất Mỹ từ hồi trẻ, nhưng Hoàng Anh thì mới sang đây có mấy tháng thôi.
“Được mà, chú tả đường giúp cháu là được ạ.” Hoàng Anh nhiệt tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-niem-dau-yeu/2533940/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.